Vừa dứt câu, Tư Cảnh Nam đứng dậy, anh đi tới gần cô rồi bế ngang người cô lên, nhẹ nhàng nói:"Chúng ta xuống dưới ăn cơm trưa thôi!"
"Này! Này, anh bỏ tôi xuống, tôi có chân tôi tự đi được!"
"Em mà nói thêm một câu nào nữa là tôi ném em ra giường đấy!"
Lộ Khiết nghe xong liền im bặt.
Tư Cảnh Nam nhếch môi cười, nhẹ nhàng bế cô ra ngoài, anh bế cô đi đến cầu thang, cả trăm ánh mắt đều hướng về phía hai người.
Đám vệ sĩ đứng gác dưới lầu, cả Tân Trạch và quản gia Kim đều ngơ ngác nhìn.
Lộ Khiết cũng bất động, nhìn họ chằm chằm.
Tư Cảnh Nam vẫn không mừ ư gì, không cảm xúc bế cô bước xuống lầu, giọng anh lạnh nhạt vang lên:
"Các người lần đầu thấy tôi à?"
Câu nói vừa dứt, ngay lập tức mọi người đều chỉnh trang lại tác phong, đứng nghiêm chỉnh như ban đầu.
Lộ Khiết mím môi, không biết giấu mặt ở đâu, đành nấp mặt vào ngực của anh.
Cô cắn môi than thầm:"Đúng là mất mặt chết đi được!"
Đến phòng bếp, Tư Cảnh Nam đặt cô ngồi xuống ghế.
Lộ Khiết nhìn những món ăn trên bàn, hai mắt liền sáng lên, toàn là những món mà cô thích.
Tư Cảnh Nam mỉm cười, kéo ghế ngồi xuống cạnh cô.
"Thiếu gia, tiểu thư dùng cơm ngon miệng." Quản gia Kim lên tiếng.
Tư Cảnh Nam gật đầu với bà, sau đó bà liền cùng với đám người giúp việc có trong đó rời đi lập tức.
.....
Nhìn Lộ Khiết ăn ngon lành, anh hỏi:"Có ngon không?"
Lộ Khiết gật đầu lia lịa.
Tư Cảnh Nam thuận tay gắp thức ăn bỏ vào chén cho cô.
"Vậy thì em ăn nhiều vào!"
"Sau này em có đi đâu thì cần có người đi theo sẽ an toàn hơn."
Lộ Khiết dừng đũa, quay lại nhìn anh, cô hỏi:"Vậy anh cho người đi theo tôi là muốn bảo vệ tôi sao?"
"Ừm..." Tư Cảnh Nam gật đầu.
Nghe xong, cô cười khuẩy:"Tôi đâu phải dạng phụ nữ yếu đuối tới mức cần anh bảo vệ!"
Tư Cảnh Nam đột nhiên nhìn cô, lạnh giọng nói:"Em có ý kiến sao?"
Lộ Khiết nghẹn họng trước sự ngông cuồng, bá đạo của anh, cô nhìn anh lắc đầu:"Không, không có gì!"
.....
Sau khi dùng bữa xong, Tư Cảnh Nam thì đi ra ngoài làm việc, còn cô thì đứng lên giúp quản gia Kim dọn dẹp đống chén đĩa trên bàn.
Thấy cô cầm chén đĩa, quản gia Kim liền chạy tới cản cô lại.
"Tiểu thư, việc này cứ để tôi lo, tiểu thư lên phòng nghỉ ngơi đi ạ!" Bà mỉm cười, nhẹ nhàng nói với cô.
"Không sao đâu! Ăn xong rồi cũng nên vận động một lúc, nếu dì bắt con nghỉ ngơi chắc con sẽ mập lên mất, con vẫn còn chưa xuất giá đâu đấy!" Lộ Khiết cười cười nói với bà.
"Phải, phải...tiểu thư vẫn chưa gả cho thiếu gia, ăn xong rồi vận động cho dáng vẻ đẹp cũng nên." Quản gia Kim nở nụ cười thân thiện, vô cùng có thiện cảm và tôn trọng cô gái này.
Lộ Khiết nghe xong, hai má liền ửng hồng, cô cười cười cố đánh trống lảng:"À! Sau này dì cứ gọi con là Lộ Khiết đi ạ! Không cần phải xưng hô tiểu thư này nọ đâu!"
"Vâng." Quản gia Kim gật đầu.
....
Tối đến...
Lộ Khiết ở nhà cả nửa ngày trời, cô cảm thấy khá buồn nên đã tự lái xe thẳng đến nhà của Tuyết Linh chơi.
Tuyết Linh mở cửa, nhìn thấy cô, Tuyết Linh liền mừng rỡ ôm chồng lấy cổ cô, bĩu môi nói:"Xì...! Bây giờ có người yêu rồi thì liền quên tôi!"
Lộ Khiết nhíu mày, thở hắt một hơi:"Haizz...cậu lại nói gì nữa đấy! Làm sao mình quên cậu được!"
Tuyết Linh rõ vẻ hờn dỗi, cô đi thẳng tới chiếc ghế rồi ngồi xuống.
Lộ Khiết thấy vậy, trong đầu nảy lên ý định, có thể khiến Tuyết Linh bớt giận, cô liền chạy tới chỗ Tuyết Linh:"Tối nay mình rảnh hay là, đi giải trí chút đi!"
Nghe Lộ Khiết đề nghị như vậy, Tuyết Linh quay mặt sang nhìn cô:"Thôi cũng được vậy!"
...
Sau khi chuẩn bị xong, Lộ Khiết cùng Tuyết Linh bước ra khỏi con hẻm.
Tuyết Linh không khỏi trầm trồ về chiếc xe Ferrari màu đen trước mắt.
"Woa...Tiểu Khiết! Xe này anh ta tặng cậu sao?"
"Hưm...cũng không hẳn là tặng.
Anh ấy chỉ nói là có muốn đi đâu thì lấy xe này mà đi."
"Đúng là xe tốt, chất thật đấy!" Tuyết Linh sờ sờ cằm, khen ngợi chiếc xe.
"Đúng vậy.
Đây là chiếc độc quyền trong nước đấy!"
Nói xong cả cô và Tuyết Linh đều bước lên xe rồi lái đi.
......
Câu lạc bộ Ceridwen.
Quán bar Tư Uyển.
Bước vào quán bar, Tuyết Linh kéo Lộ Khiết đến quầy bar, sau đó ngồi lên hai ghế đơn trống người.
Bartender nhìn cô và Tuyết Linh mỉm cười:"Hai người đẹp, uống gì nào?"
Tuyết Linh nhìn Bartender nói:"Cho tôi hai ly Cocktail."
Bartender nghe xong, liền quay người nhanh chóng pha chế rượu.
Xong xuôi, anh ta đẩy ly tới cho hai người.
Ngồi uống được một lúc, Lộ Khiết nhíu mày nhớ ra chuyện gì đấy, cô lên tiếng hỏi Tuyết Linh:
"Linh Linh! Lạc Thần anh ta có tới tìm cậu nữa không?"
Nghe Lộ Khiết nhắc tới Lạc Thần, sắc mặt Tuyết Linh liền thay đổi, trở nên đanh đá:"Anh ta đã làm những chuyện như vậy với mình mà còn dám tới tìm mình nữa sao?"
Cô mỉm cười hài lòng, nhìn Tuyết Linh buông lời nhẹ nhõm:"Thế thì tốt."
Đột nhiên Tuyết Linh lên tiếng gọi tên cô:"Tiểu Khiết!"
"Hả?"
"Hỏi thật này! Tư Cảnh Nam anh ta có đối xử tốt với cậu hay không?"
"Cũng không tệ!" Lộ Khiết nhâm nhi một ít rượu rồi lên tiếng trả lời.
"Thật vậy thì tốt! Xem ra mình sau này không cần phải nuôi cậu nữa rồi!" Tuyết Linh hài lòng, sau đó cười cười nói đùa.
Lộ Khiết liền bĩu môi:"Cậu không nuôi, cũng phải nuôi!"
Tuyết Linh phì cười, cô cầm ly rượu lên uống một ít, tâm trạng chợt trở nên phờ phạt:"Mong rằng, Lộ Khiết sớm ngày tìm ra sự thật, chuyện này kết thúc càng sớm càng tốt."
Phía vũ trường, một người đàn ông với khuôn mặt nham hiểm nhìn về phía cô và Lộ Khiết, hắn ta huých vai với người đàn ông đứng bên cạnh, sau đó hất mặt về phía hai người các cô:"Anh Tửu, anh thấy thế nào?"
Người đàn ông bên anh ngừng việc nhảy múa cùng với đám phụ nữ xung quanh, hắn ta hất tay cho đám phụ nữ đó đi hướng khác và rồi nhìn về hướng tên đồng bọn của mình chỉ, trên cổ của người đàn ông được gọi là "anh Tửu" này có xăm một hình xăm lớn mang hình dạng của đuôi thiên bình, vẻ mặt hắn tràn đầy tia mờ ám, hắn nhếch mép cười:"Được đấy! Không tệ chút nào."
Hai người đàn ông đưa mắt nhìn nhau, sau đó tiến về phía cô và Tuyết Linh.
"Chào hai em, anh có thể làm quen với hai em được không?" A Tửu mỉm cười gian tà, miệng thì nói nói, tay thì xoa xoa lên đùi của Lộ Khiết.
Tuyết Linh cũng đang bị người đàn ông khác làm phiền, cô cau mày khó chịu, hít sâu một hơi, cô nhìn người đàn ông bên cạnh mình, lạnh nhạt ra lệnh:"Tôi cho các người hai giây để biến khỏi đây!"
Tên đàn em của A Tửu đứng cạnh Tuyết Linh, nghe cô nói như vậy, hắn ta liền phì cười, tay phẩy nhẹ cằm cô:"Cô em gái này cá tính lắm, miệng lưỡi sắc bén lắm.
Nhưng ông này rất thích đấy!"
Còn tên A Tửu thì lên tiếng nói với Lộ Khiết:"Hay là tối nay em đi chơi chung với bọn anh đi, sẽ có quà lớn đấy!"
Lộ Khiết bỏ ly rượu xuống bàn, sau đó cô hành động rất nhanh, cô cầm lấy cổ tay hắn ta rồi bẻ quặp ra đằng sau, khiến cho hắn nhíu mày, kêu lên một tiếng.
Người đàn ông còn lại thấy như vậy, liền nhào tới phía Lộ Khiết định bạo lực với cô nhưng Tuyết Linh đã nhanh nhẹn nắm lấy cổ áo hắn ta rồi kéo hắn giật ngược về phía sau, thuận tay cho hắn ta một cú đấm vào mặt.
Ngay lập tức, một đám đàn em của hai tên này liền chạy tới, đỡ hai tên đó đứng lên, bọn chúng gồm có khoảng năm tên, cộng với hai kẻ cầm đầu nữa là khoảng bảy tên.
Khuôn mặt của A Tửu lúc này tràn đầy sát khí, hắn trừng mắt nhìn hai người các cô.
....
Ở cùng một địa điểm, Tư Cảnh Nam ngồi trong một căn phòng VIP, anh đang trò chuyện cùng Bạch Doanh Thần thì Tân Trạch liền chạy tới báo tin.
"Lão đại! Lão đại!"
Nhìn thấy điệu bộ hấp tấp của Tân Trạch, Tư Cảnh Nam liền nhíu mày nói với Tân Trạch.
"Có chuyện gì?" Tư Cảnh Nam lạnh giọng hỏi.
"Lão đại! Lộ tiểu thư đang ở đây!"
Nghe xong, Tư Cảnh Nam chợt mỉm cười, anh nhẹ giọng nói:"Không sao.
Cứ để cô ấy chơi thoải mái, nhưng nhớ phải giữ an toàn tuyệt đối cho cô ấy!"
"Nhưng...Lộ tiểu thư, cô ấy đang đánh nhau với mấy tên côn đồ ở ngoài kia."
"Cái gì?" Tư Cảnh Nam cau mày, sững người lên tiếng sau đó đứng dậy, chạy thẳng đến quầy bar.
....
"Mẹ kiếp! Rượu mời không uống mà muốn rượu phạt.
Bạn đang đọc bộ truyện Vợ Là Bác Sĩ Phu Nhân tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vợ Là Bác Sĩ Phu Nhân, truyện Vợ Là Bác Sĩ Phu Nhân , đọc truyện Vợ Là Bác Sĩ Phu Nhân full , Vợ Là Bác Sĩ Phu Nhân full , Vợ Là Bác Sĩ Phu Nhân chương mới