Phi Dạ bước tới mở cửa xe cho Hàn Dương Phong và Lộ Khiết.
Hàn Dương Phong đưa cánh tay của mình ra ý bảo Lộ Khiết khoác tay vào rồi hai người cùng nhau đi vào bên trong Thượng Uyển.
Hai hàng phóng viên, nhà báo đứng bất động nhìn hai người.
Sau khi hai người đi một đoạn thì họ mới dám cất tiếng nói.
"Làm sao một người vừa điển trai, một người vừa xinh đẹp như vậy lại từ chối ghi hình?"
"Đúng đấy, không hiểu tại sao?"
"Thôi được rồi, Hàn thiếu đã nói như vậy rồi thì nên nghe theo đi!"
....
Khách sạn Thượng Uyển là một bộ phận nhỏ của câu lạc bộ Cridwen nhưng đã được đánh giá là khách sạn tốt nhất, lộng lẫy nhất và xa hoa nhất thành phố T.
Mọi góc cạnh của khách sạn đều được điêu khắc và trang bị vô cùng chăm chút và tỉ mỉ.
Vì vậy, các nhà kinh doanh lớn hay thương nhân nổi tiếng đều an tâm chọn nơi này để tổ chức những sự kiện quan trọng mà không cần phải suy nghĩ gì nhiều.
Mỗi khi có vị khách nào bước vào đây thì tất cả những ánh mắt của những người trong này đều đổ dồn về họ, mặc cho họ có nổi bật hay là không.
Dường như biểu hiện này đã trở thành thói quen.
Buổi tiệc còn năm đến mười phút nữa là chính thức bắt đầu nên tất cả những người được mời đều đã có mặt đông đủ và họ đang nói chuyện tán gẫu với nhau để giết thời gian.
Họ nhìn thấy Hàn Dương Phong đi vào thì liền nhận ra ngay.
Người tổng giám đốc của Hàn thị, trẻ trung, đẹp trai, lại còn rất tài giỏi.
Hàn thị chỉ vừa mới thành lập cách đây không lâu.
Vậy mà Hàn Dương Phong đã đích thân đưa Hàn thị lên vị trí đứng thứ hai trong top bốn tập đoàn lớn nhất nước.
Như vậy, cũng đủ cho thấy, anh tài giỏi đến mức nào.
Mẫu đàn ông lý tưởng này chính là ước mơ của không biết bao nhiêu cô gái đang có mặt trong buổi tiệc của ngày hôm nay.
Nhưng khi nhìn người con gái xinh đẹp đang đi cạnh anh thì đám người này như rớt mộng, không còn mơ tưởng gì được nữa.
Đám người thương nhân lớn liền chụm lại nói chuyện:"Này, cô thấy cô gái đi cùng Hàn thiếu đó không? Sao trông cô ta quen thế?"
"Cô nhắc tôi mới để ý, đúng là quen thật."
Những câu nói này, họ xem như là bình thường.
Bởi vì họ là những thương nhân, nhà chính trị gia lớn, một ngày không biết đã gặp bao nhiêu người, trong sự kiện cũng vậy nên khi nhìn thấy Lộ Khiết, họ trầm trồ cũng không có gì lạ.
Trang sự kiện đã bắt đầu, đám phóng viên được gọi một ít vào để ghi hình.
Trên sân khấu chính, một vị MC trẻ trung đứng trước một chiếc micro thân thiện, mỉm cười:"Xin chào tất cả các vị quan khách có mặt ở đây.
Thật là vinh hạnh khi mọi người đã bỏ thời gian đến để dự buổi lễ ngày hôm nay.
Xin cho một tràng pháo tay lớn cho Châu nghị viện..."
"Bốp...bốp...bốp." Tiếng vỗ tay đồng loạt vang lên, khuôn mặt ai nấy cũng đều tươi tắn nhìn về hướng sân khấu.
Châu nghị viện năm nay tuổi tác cũng đã cao nên ông đi đứng không được thuận lợi cho lắm, ông phải chống một gậy và phải nhờ một người giúp đỡ ông đi lên sân khấu chính.
Châu nghị viện nhận lấy micro, cười hiền hòa nói:"Xin kính chào tất cả mọi người, như mọi người đã biết, tôi từng là chủ tịch của Châu thị nhưng tuổi tác cũng đã cao.
Việc gì nên tới thì cũng sẽ tới.
Đây chính là con trai của tôi, Châu Tử Quân.
Sau này nó sẽ là người tiếp quản Châu thị giúp tôi.
Các vị ngồi ở đây đều là những nhân tài trong giới tài chính, hi vọng sau này mọi người có thể chiếu cố."
Mọi người bên dưới không ngừng vỗ tay tán thưởng.
Tiếp sau đó là những lời phát biểu của con trai ông ta \- Châu Tử Quân.
....
Lộ Khiết đứng cạnh Hàn Dương Phong, hai người đều chăm chú lắng nghe những lời phát biểu của chủ nhân buổi tiệc.
Lộ Khiết nhìn lên Châu Tử Quân, sờ sờ cằm nói:"Châu nghị viện tuổi tác cũng đã lớn.
Vậy, Châu Tử Quân kia..."
Hàn Dương Phong nghe cô nói thì mỉm cười:"Thật ra, cậu ta không phải là con trai ruột của Châu nghị viện.
Ông ấy không vợ cũng không con, Châu Tử Quân là đứa con được nhận nuôi."
"Thì ra là vậy."
Khoảng vài phút sau, Hàn Dương Phong bắt chuyện với những đối tác rồi cùng cô đứng ở một cái bàn đơn.
Hai người phụ nữ trông tuổi tác cũng còn trẻ, họ đứng cách nơi cô đứng không xa nên những lời thì thầm của hai người họ đều bị cô nghe thấy.
Một người phụ nữ cầm trên tay ly rượu đế cao, cất giọng thanh cao nói với người bên cạnh:"Này, cô có thấy gì lạ không?"
"Có gì mà lạ?"
"Cô xem xem, một buổi tiệc lớn như thế này vậy mà không có sự xuất hiện của tổng giám đốc Tư Nam."
"Ý cô là Tư tổng \- Tư Cảnh Nam?"
"Đúng rồi...tiếc thật đấy, hôm nay tính sẽ tiếp chuyện với ngài ấy, vậy mà ngài ấy lại không đến."
....
Lộ Khiết nghe họ nhắc tới cái tên Tư Cảnh Nam, đầu Lộ Khiết liền ẩn hiện lên một số ký ức hỗn tạp, nó cứ lởn vởn trong đầu cô nhưng lướt qua rất nhanh, cô bắt kịp hình ảnh nào cả, ngược lại đầu cô rất đau đớn.
Lộ Khiết đặt ly rượu xuống bàn rồi ôm nhẹ đầu.
Hàn Dương Phong liền đỡ lấy cô:"Lộ Khiết em sao vậy?"
"Không biết nữa, tự dưng em cảm thấy đau đầu quá!" Lộ Khiết lắc đầu, nhíu mày nói.
"Anh đưa em về!"
....
Hàn viên...
Hàn Dương Phong bế cô lên phòng rồi căn dặn Tiểu Ninh mang lên phòng một ít thuốc và nước.
Anh nhẹ nhàng đặt cô xuống giường, vẻ mặt lắng nhìn cô:"Em không sao chứ?"
"Em thấy đỡ đau hơn rồi!"
"Thiếu gia, tiểu thư." Tiểu Ninh mở cửa bước vào rồi đưa lấy thuốc cho Hàn Dương Phong.
"Em uống đi!"
Sau khi nhìn Lộ Khiết uống thuốc xong, Hàn Dương Phong cho Tiểu Ninh ra ngoài rồi còn mình thì ở lại với cô.
"Anh không về phòng nghỉ ngơi à?" Lộ Khiết nhíu mày, tỏ vẻ thắc mắc hỏi.
"Anh ở lại đây để chăm sóc em."
"Như vậy thì phiền anh quá, hay là anh về phòng đi, dù gì em cũng đã khỏe hơn rồi!"
Suy nghĩ một vài giây, Hàn Dương Phong cũng đồng ý:"Vậy thì em nghỉ ngơi đi, anh ra ngoài, có gì thì gọi cho anh."
"Vâng." Lộ Khiết cười nhẹ, gật đầu rồi nhìn anh đi ra.
Đèn trong phòng được tắt đi, chỉ còn một ít ánh sáng từ đèn ngủ bao phủ cả căn phòng.
Bạn đang đọc bộ truyện Vợ Là Bác Sĩ Phu Nhân tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vợ Là Bác Sĩ Phu Nhân, truyện Vợ Là Bác Sĩ Phu Nhân , đọc truyện Vợ Là Bác Sĩ Phu Nhân full , Vợ Là Bác Sĩ Phu Nhân full , Vợ Là Bác Sĩ Phu Nhân chương mới