"Tới nơi em làm rồi, trưa chị chở em về nhé?"- cô vừa nói vừa cởi nón bảo hiểm trên đầu Tĩnh Di ra
Cô gật đầu đồng ý sau đó đi sang đường, vừa bước vào tới cửa tiệm cô như chợt nhớ ra gì đó vội đưa tay ra hiệu cho Lạc Uyển lại gần
"Em còn chuyện gì muốn nói nữa sao?"- cô thắc mắc nhìn Tĩnh Di nói
"Tối hôm qua em sợ quá nên đã quên mất chiếc xe của mình rồi"- cô bĩu môi
Lạc Uyển mỉm cười nhẹ nhàng xoa đầu Tĩnh Di:"Em yên tâm xe của em vẫn an toàn, một lát nữa khi em về sẽ thấy xe.
Còn bây giờ thì vào đi làm vui vẻ nhé"
Cô vui vẻ cười nói:"Vâng chị buổi sáng vui vẻ"
Nói rồi cô tung tăng đi vào cửa tiệm, lúc đi vào còn xoay đầu lại nhìn Lạc Uyển một lát rồi mới vào quầy làm việc của mình.
Thấy Tĩnh Di vui vẻ không còn lo sợ chuyện hôm qua nữa cô cảm thấy nhẹ lòng mà yên tâm rời đi
!.
"Tối hôm qua tại sao cô lại tự ý rời đi mà không có sự cho phép của tôi?"- giọng ông chủ gắt gỏng đến nỗi cô cảm thấy ông chủ có thể xuyên thủng qua chiếc điện thoại và bóp chết cô ngay tức khắc
"Chuyện hôm qua rất gấp tôi xin lỗi ông chủ, tôi chỉ là lòng dạ lương thiện, thấy bất bình nên ra tay"- cô cuống quýt giải thích
"Gấp đến đâu cũng nên nói với tôi trước một tiếng, còn cả gan tắt máy"
"Hôm qua bạn tôi bị một đám người trong quán Bar quấy rối, cô ấy lúc đó ngất nên tôi mới đưa về mà quên xin phép ông chủ"
Ông chủ cô tuy tính tình nóng nảy nhưng là một người có hiểu chuyện, vừa nghe xong giọng ông có chút nhẹ lại:"Đúng lúc hôm qua có khách quý của quán lại muốn tìm cô nhưng cô đã bỏ về trước tôi thấy rất khó xử"
"Tôi xin lỗi ông chủ hôm nay tôi sẽ đi làm"- cô thở phào nói
"Cô chỉ được cái mạnh miệng"- nói rồi ông chủ cúp máy
Với tính cách của ông chủ thì cô hiểu rõ, một khi đã lờ sang một chuyện khác mà không nhắc đến vấn đề sai phạm tức đã tha thứ.
Cô suy luận ra rồi yên tâm lướt mạng trong sự chán nản
!.
Tĩnh Di còn rất nhiều bánh cần phải hoàn thành, đang làm bỗng một chị đồng nghiệp hôm trước đến trước mặt cô và hỏi:
"Hôm qua em giao đơn bánh ở Bar có ổn không?"
Vừa nghe xong câu hỏi cô khựng lại, nhưng cô không muốn mọi chuyện phức tạp hơn đã lấy lại trạng thái vui vẻ trả lời:"Rất ổn ạ, khi em đến nơi thì gọi khách ra ngoài lấy em không cần phải vào ạ"
Chị đồng nghiệp cười tươi vỗ vai cô:"Thế thì tốt rồi, cố gắng em nhé.
Bạn đang đọc bộ truyện Vô Tình Ghé Ngang Tim Em tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vô Tình Ghé Ngang Tim Em, truyện Vô Tình Ghé Ngang Tim Em , đọc truyện Vô Tình Ghé Ngang Tim Em full , Vô Tình Ghé Ngang Tim Em full , Vô Tình Ghé Ngang Tim Em chương mới