Sáng hôm sau, Lục Tư Phàm tỉnh dậy, anh nhớ lại chuyện tối đêm qua, cứ nghĩ đến chuyện Hà Bội Sam đã lừa dối mình thì anh càng thêm tức giận, anh rời khỏi giường rồi đi làm hoàn toàn không quan tâm đến cô
Ở tập đoàn, Niệm Chân vui vẻ đi lại phòng làm việc của Lục Tư Phàm, anh đưa hình của 1 cô gái cho anh xem
“Nè nè cậu nhìn thử cô gái này đi”
Lục Tư Phàm đang không vui thì liền cọc cằng nói
“Thì sao hả?”
“Đẹp không?”
“Ra chỗ khác chơi”
“Thôi mà nhìn 1 cái đi”
“Đã bảo là tránh ra, cậu có muốn tôi ném cậu xuống lầu không hả?”
“Thôi mà, làm gì căng vậy hả? Nhìn 1 cái đi”
“Ra ngoài”
Lục Tư Phàm cầm sắp tài liệu lên muốn ném vào người Niệm Chân nhưng chỉ hù cho cậu sợ
“Ra ra, ra liền, đừng ném, bình tỉnh”
Ra khỏi phòng Niệm Chân thay đổi sắc mặt, anh khó hiểu nói
“Nắng mưa thất thường, càng nghĩ càng thấy tội Bội Sam, sao cô ấy lại có thể chịu đựng được con người này chứ? Thấy ghét, Khó ưa”
! ! !
Khoảng tầm 15 phút sau, có 1 cuộc gọi gọi đến cho Lục Tư Phàm, anh khó chịu bắt máy
[Tôi nghe]
Trương Chí Thần nói
[Hôm nay Sam Sam nghỉ sao? Sao cô ấy vẫn chưa đến đây làm vậy?]
Lục Tư Phàm nghe thấy Hà Bội Sam chưa đến bệnh viện thì lại lo lắng hỏi
[Sao chứ? Cô ấy chưa đến à? ]
[Anh là chồng mà cũng không biết sao? Anh có thật sự quan tâm cô ấy không vậy hả? ]
[Anh im mồm lại đi]
Lục Tư Phàm tắt máy rồi nhanh chóng lái xe về nhà, trên đường về anh liên tục gọi cho cô, nhưng không ai nghe máy, điều đó càng khiến anh thêm lo lắng, anh tăng tốc hết mức, phóng nhanh như bay
Vừa về đến nhà, anh nhìn thấy xe Hà Bội Sam vẫn đậu ở đấy, anh đi đến ngó xem cô ấy có ở đấy không, quả nhiên là không thấy, anh vội chạy lên phòng cô, đứng trước cửa anh đập mạnh
“Hà Bội Sam cô có ở trong đó không?”
Không thấy cô trả lời anh vội đập mạnh cửa, hất tung cánh cửa ra, nhìn thấy cô đang ôm bụng ngất xuống sàn, anh hoảng hốt vội chạy đến đỡ cô lên
“Hà Bội Sam, cô tỉnh dậy đi”
Hà Bội Sam yếu ớt mở mắt ra
“Tôi không sao, anh đừng lo”
Nói xong lời đó cô cũng ngất đi, Lục Tư Phàm hết cách chỉ có thể bế cô lên đưa cô đến bệnh viện
! ! ! !.
.
Dương Tử Dương rời khỏi phòng cấp cứu, Lục Tư Phàm hớt hãi chạy đến
“Cô ấy bị làm sao vậy?”
Bạn đang đọc bộ truyện Vợ Tôi Là Bác Sĩ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vợ Tôi Là Bác Sĩ, truyện Vợ Tôi Là Bác Sĩ , đọc truyện Vợ Tôi Là Bác Sĩ full , Vợ Tôi Là Bác Sĩ full , Vợ Tôi Là Bác Sĩ chương mới