Ngọc Vô Ưu 34 tuổi, là quản lý của một cửa hàng bách hóa.
Chưa có gia đình, hiện đang sống một mình tại một căn hộ cho thuê tại thành phố X.
Hôm nay cũng như mọi ngày, sáng đi làm, 21 giờ đi về.
Nhưng hôm nay cô nhận được một cuộc điện thoại từ người yêu cô nói rằng:
- Vô Ưu! Chúng ta chia tay đi!
Không ngạc nhiên lắm về điều này vì đây cũng không phải lần đầu tiên.
Cô chỉ nhẹ " Ừ" một tiếng rồi tắt máy.
Nói không buồn kỳ thật là hơi bị giả dối, dù đã quen nhưng cô cũng thấy hơi hụt hẫng.
Đã 14 năm từ khi cô quen người tình đầu tiên.
Kể từ lúc đó, cứ hai tháng cô lại chia tay người yêu mà bản thân cô cũng chẳng hiểu lý do như thế nào.
Rồi một người khác lại đến xin được làm bạn trai của cô, cứ thế cứ tuần hoàn cho đến hôm nay.
Có lúc cô cũng tự hỏi " rốt cuộc thì chuyện này là như thế nào?" Nhưng trả lời cô chỉ có ngọn gió vô tình thôi bay những chiếc lá rụng dưới tàn cây.
Trái tim đã lạnh giá, cô không còn cảm nhận được tình yêu là gì.
Không còn rung động trước bất kỳ một lời tỏ tình nào.
Người đến không làm cô vui, người đi cũng chẳng khiến cô buồn.
Giống như dòng nước chảy đẩy cánh bèo trôi trôi mãi trôi mãi đến tận nơi nào không biết được.
Không có tình yêu, không có muộn phiền, có công việc ổn định, bạn bè quan tâm, người thân thương yêu.
Có lẽ cứ như thế trôi qua, cuộc đời cô cũng sẽ giống như cái tên của cô vậy.
Nhưng có " vô ưu" hay không thì chỉ có mình cô biết.
Tan ca 9 giờ, về đến nhà chỉ mất 15 phút, sửa soạn tắm rửa, ăn nhẹ rồi đi ngủ.
Cứ như mọi ngày, vừa bước vào nhà khóa cửa là cô lại ngay vào nhà tắm, cởi quấn áo, mở vòi sen nhưng vòi sen hôm nay lại như thế nào cũng không thấy phun ra nước, chỉ nhỏ từng giọt như bị nghẹt.
Cô mở thử vòi nước rửa mặt thì vẫn chảy bình thường.
Chắc đúng là bị hư rồi! Cô đành quấn khăn tắm bước vào bếp lấy cái ca vào vặn nước tắm thôi.
Nhưng vừa trở lại phòng tắm thì cô dẫm ngay vũng nước nhỏ giọt của vòi sen lúc nãy và bị trượt ngã chống vó.
- Ôi! Cái mông của mình!
Cô than nhẹ, cố đẩy tay đứng lên.
Nhưng cô kinh hoàng phát hiện xung quanh tối om.
- Gì thế này.
Chẳng lẽ cúp điện?
Cô đứng dậy sờ soạn xung quanh nhưng cô lại kinh hoàng phát hiện, cô không đụng vào vách tường nào cả.
Nhà tắm chỉ có 2m2 dang tay ra thì đã đụng vách tường.
Thế nhưng nãy giờ cô sờ soạn tứ phía, thậm chí di chuyển mấy bước cũng chỉ là trống không.
Cô vô cùng hoảng sợ, nhưng thật mau đã lấy lại bình tĩnh.
Theo bản năng cô di chuyển từ bước về phía trước.
Đi vài bước cũng không có gì chướng ngại.
Cô mạnh dạn bước dài, thế nhưng chân cô lại đạp vài khoảng không và bắt đầu rơi xuống.
- Aaaaaa! Cứu với!
Tưởng là chết chắc, thế nhưng cô phát hiện mình được thứ gì đó đỡ được, nó mềm mại như nhung và có mùi rất thơm.
Cô mở mắt ra thì phát hiện mình đang ngồi trên một đóa hoa rất to.
Xung quanh có phần tối tăm nhưng tại nơi đóa hoa này lại có ánh sáng nhàn nhạt.
Cô trượt khỏi đóa hoa và nhè nhàng tiếp đất.
Cô ngắm nhìn đóa hoa kỳ lạ.
Nó rất to, đường kính cỡ 2m hơn.
Giống hoa đồng tiền, nhưng màu sắc của nhụy thì có đến 7 màu sắc cầu vòng.
Cánh hoa thì trong suốt như thủy tinh.
Bạn đang đọc bộ truyện Vô Ưu! Ta Đói Bụng Rồi! tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vô Ưu! Ta Đói Bụng Rồi!, truyện Vô Ưu! Ta Đói Bụng Rồi! , đọc truyện Vô Ưu! Ta Đói Bụng Rồi! full , Vô Ưu! Ta Đói Bụng Rồi! full , Vô Ưu! Ta Đói Bụng Rồi! chương mới