Chưa chờ cô hỏi nó đã giải thích.
- Điều khiển thời gian tốn khá nhiều năng lượng.
Cho nên ta mới cần cả âm và dương khí để giữ thời gian ở đây trôi chậm lại.
Còn về dương khí gắp đôi là bởi vì ta cũng cần dương khí để trở thành người đàn ông cao to đẹp trai lịch lãm chứ lị!
Vô Ưu giật giật khóe miệng.
Chửi thầm: Mắc ói!.
Nhưng mà Vô Ưu còn một vấn đề thắc mắc.
- Nếu ta đã là hồn xuyên thì làm sao cung cấp dương khí cho ngươi được.
Còn nữa âm khí lấy đâu ra?
Vạn Mị đáp.
- Cái này thì đơn giản, không gian là theo linh hồn cô.
Nên khi cô xuyên qua nó cũng theo đến thể xác bên đó.
Đồng thời mị lực của cô cũng có một phần phát ra từ linh hồn cho nên thể xác bên đó cũng sẽ có.
Tuy không bằng thân thể thật sự của cô nhưng cũng khiến nhiều người phải đổ nha.
Đến lúc đó cô chỉ việc làm cho họ khoái cảm là dương khí sẽ tự động chui vào người cô thôi.
Dĩ nhiên, nếu họ thật lòng có cảm tình với cô thì cô chỉ cần ôm hoặc hôn cũng có thể dễ dàng lấy được dương khí.
Còn về âm khí cũng tương tự như dương khí nhưng đối tượng sẽ là nữ thôi.
Cô cũng có thể đến nơi nào có âm khí dày đặc, ví dụ như bãi tha ma vào lúc nữa đêm ngồi xếp bằng hít thở như vậy cũng có thể hấp thu được âm khí.
Sau khi cô hấp thụ, ta sẽ dùng không gian hút các khí đó vào mà không cần cô trực tiếp cho ta ăn như hiện tại.
Vạn Mị nói xong nhìn cô thấy Vô Ưu đang ai oán nhìn nó.
" Như vậy mà gọi là đơn giản sao? Mỗi một chuyện như là tra tấn tinh thần lẩn thể xác, còn có cái gì mà ra bãi tha ma, nghe đã nổi da gà rồi.
Và còn câu cuối nó nói....hừ ".
Cô chỉ vào Vạn Mị hét.
- Vậy tại sao hiện tại ngươi không dùng cách đó để hấp thụ hả?
Vạn Mị thản nhiên đáp.
- Cô quên rồi sao? Cách đó mới có thể giảm mị lực của cô, và hơn hết cơ thể cô đã qua sự cải tạo của linh thủy nên dương khí cô phát ra cũng là tinh thuần.
Khi linh hồn cô trở về cũng sẽ mang theo lượng khí còn lại về cơ thể.
Cho nên chỉ có cách đó mới hấp thu toàn bộ được.
Cô biết mà đồ ngon thì không nên lãng phí phải không? Aaaaaaa....!
Trong lúc Vạn Mị không chú ý Vô Ưu đã lại cắn nó một phát khiến nó kêu lên đau đớn.
Cô cười hì hì híp mắt nhìn nó.
- Muốn ăn ngon thì cũng phải trả giá chứ! Tiền nào của nấy mà!
Xong cô lại nói tiếp.
- Tối thứ 7 ta sẽ xuất phát.
Ngươi có cần thêm năng lượng gì không?
Vạn Mị vừa lấy lá xoa xoa vết cắn vừa đáp.
- Năng lượng thì không cần, ta vẫn còn đủ.
Chỉ cần cho ta dương khí như hàng ngày là được.
Vô Ưu cảm thấy có điểm nào đó không đúng, nhưng nghĩ mãi cũng không biết là không đúng điểm nào.
Cô dứt khoát không nghĩ tới nữa, chỉ " Ừ" một tiếng rồi biến ra ngoài.
Nếu bây giờ Vạn Mị có hình thể sẽ dể dàng thấy nó đang chột dạ.
Đúng là đang chột dạ.
Lần trước giúp cô thực hiện điều ước vì không muốn ngủ mấy ngày, nó đã hút lấy năng lượng của cô.
Kết quả hơi bị nhiều nên khiến cô biến thành bé gái 6 tuổi.
Thật ra nó chỉ định quay ngược thời gian đến lúc cô 18 tuổi thôi, như vậy nó mới dễ ăn.
Ai ngờ bị "sự cố" nên đành chịu vậy.
Bạn đang đọc bộ truyện Vô Ưu! Ta Đói Bụng Rồi! tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vô Ưu! Ta Đói Bụng Rồi!, truyện Vô Ưu! Ta Đói Bụng Rồi! , đọc truyện Vô Ưu! Ta Đói Bụng Rồi! full , Vô Ưu! Ta Đói Bụng Rồi! full , Vô Ưu! Ta Đói Bụng Rồi! chương mới