Ngụy Vô Tiện chống cằm, bắt chéo hai chân, chầm chậm đung đưa.
Đợi đến lúc Lam Vong Cơ lại duỗi tay định ăn muỗng canh thứ hai mới mở miệng nói: "Lam Trạm, ngươi nói xem canh này...!thúc phụ và đại ca có thích không?"
".......Khụ khụ!"
Mới vừa rồi lúc Lam Vong Cơ nếm thử nước canh này đã lập tức bị mùi cay độc xông thẳng lên xoang mũi, khí nóng bốc lên tới sặc người.
Nhưng hắn vẫn như cũ, mặt lạnh không chút nào mảy may, đổi sắc.
Cho đến khi Ngụy Vô Tiện hỏi câu này mới rốt cuộc nhịn không được, sặc lên.
Hắn nói: "Khụ! Thúc phụ...!và huynh trưởng?"
Ngụy Vô Tiện nghiêng nửa người trên.
Đôi mắt đào hoa cong cong, đùa bỡn: "Lam Trạm, ngươi từ trước tới nay không biết nói dối.
Ngươi nói ngon, vậy chính là thật ngon.
Nếu đã vậy, ta đây triển lãm một chút trước mặt thúc phụ.
Nhất định là có thể làm cho người thích."
Lam Vong Cơ: "....."
Chén canh trước mặt này là Ngụy Vô Tiện nấu cho hắn.
Ở trong mắt hắn dĩ nhiên là ngon.
Nhưng nếu đưa cái chén canh tầng tầng đỏ đỏ đen đen diễm diễm quỷ dị này tới trước mặt Lam Khải Nhân và Lam Hi Thần...!Huynh trưởng thật ra cũng không sao.
Nhưng mà bên thúc phụ....!Cũng không biết là sẽ phạt hắn mấy lần gia quy đây.
Lam Vong Cơ gian nan nói: "....Không cần.
Thúc phụ và huynh trưởng không thích ăn cay."
Ngụy Vô Tiện gật đầu phụ họa: "Cũng đúng.
Nhà các ngươi đều là ăn đồ ăn cho thỏ từ nhỏ tới lớn, ăn cay không nổi..."
Y nói đến đây, Lam Vong Cơ thở phào một hơi, nhưng y lại chuyển đề tài nói tiếp: "Vậy...!Lam nhị công tử mới rồi sao lại như vậy? Cô Tô Lam Thị thế mà sinh ra ngươi cái kẻ khác thường như vậy?"
Lam Vong Cơ bị y hỏi tới nghẹn họng, hoảng loạn nói: "Ta....."
Ngụy Vô Tiện vỗ vỗ vai hắn, trấn an: "Không sao, không sao.
Ngươi đừng khẩn trương.
Ta làm chơi một chút thôi.
Không hợp khẩu vị, không cần ăn.
Nghẹn tới đổ mồ hôi rồi."
Lam Vong Cơ: "....Ăn rất ngon."
Ngụy Vô Tiện sửng sốt trong một chớp mắt.
Quả tim trong ngực vừa mềm, vừa trướng to.
Đưa tay, đẩy chén canh trước mặt ra xa: "Đương nhiên.
Ta nấu làm sao không ngon? Nhưng mà Lam Trạm, ngươi cũng không cần khen nghiêm túc như vậy.
Làm cho ta tâm tình tốt quá, ta liền muốn đi biểu diễn tài nấu nướng cho thúc phụ bọn họ thưởng thức."
Lam Vong Cơ: "......"
112.
Từ lúc Hàm Quang Quân bước vào phòng bếp, nhóm môn sinh liền cố ý làm bộ như không có việc gì, thăm dò tình hình bên trong thế nào.
Còn mời sẵn y sư, sợ Hàm Quang Quân xảy ra chuyện đột xuất gì ở Liên Hoa Ổ, chọc cho hai nhà Lam Giang không vui.
Rốt cuộc...!Ngụy công tử nhà bọn họ nấu được cái gì, không cần nếm thử, chỉ cần đứng ở cổng chính Liên Hoa Ổ ngửi mùi là có thể hiểu được sự lợi hại của thứ đó rồi.
Chờ một hồi lâu mới thấy hai người đi ra.
Cũng không có gì dị trạng.
Sắc mặt Hàm Quang Quân nghiêm túc, đứng đắn như thường.
Động tác vẫn là quy củ, hợp lý như cũ...
Hẳn là...!không có chuyện gì đi? Có lẽ là được Hàm Quang Quân khuyên nhủ, Ngụy công tử không kháng cự nữa, buông cái nồi kia ra rồi.
Suy đoán như vậy cũng không có gì không ổn.
Nhóm môn sinh nghĩ chắc thế rồi mới yên lòng.
Trong Xạ Nhật Chi Chinh, Giang Gia tổn thất lớn nhất.
Nếu có thể bảo toàn cho sự an nguy của Hàm Quang Quân, có tốn chút sự trong sạch của Ngụy công tử cũng không sao...
Ngụy Vô Tiện thấy đám môn sinh kia nhìn Lam Vong Cơ với ánh mắt quỷ dị, lại một đám che mũi, nhíu nhíu chóp ngửi hương cay tàn lưu trong không khí, vò đầu nói: "Không đến mức vậy đi..." Mới vừa rồi y cũng uống canh.
Có hơi cay so với khẩu vị Cô Tô, nhưng đối với y thì lạt nhách.
"Nếu không...!các ngươi thử xem? Đừng để mất mặt Vân Mộng chúng ta!"
Môn sinh nghe vậy lập tức giải tán.
Trong chớp mắt liền không còn bóng dáng nào nữa.
Bạn đang đọc bộ truyện [Vong Tiện] Nhị Ca Ca Từ Trên Trời Rơi Xuống tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: [Vong Tiện] Nhị Ca Ca Từ Trên Trời Rơi Xuống, truyện [Vong Tiện] Nhị Ca Ca Từ Trên Trời Rơi Xuống , đọc truyện [Vong Tiện] Nhị Ca Ca Từ Trên Trời Rơi Xuống full , [Vong Tiện] Nhị Ca Ca Từ Trên Trời Rơi Xuống full , [Vong Tiện] Nhị Ca Ca Từ Trên Trời Rơi Xuống chương mới