Thiệu Tư mơ mơ màng màng bị tiếng gõ cửa đánh thức.
Tiếng gõ cửa này còn kèm chung với tiếng gào rống khiến người ta quen thuộc nào đó.
“Ba! Ba mau mở cửa!”
“Việc lớn không tốt! Có phải ba còn đang ngủ hay không? Đừng ngủ, mau dậy đi!”
Thiệu Tư theo bản năng kéo chăn lên trên, trùm qua đỉnh đầu, làm cho âm thanh đó giảm đi chút.
“Thật sự sắp làm ra mạng người rồi ——!”
Ngay khi Lý Quang Tông thiếu chút nữa kêu đến cổ họng có chút phát đau, cánh cửa cao ngạo trước mắt rốt cuộc rộng mở với hắn ta.
—— Hắn ta vô cùng tinh tường nhìn thấy đại minh tinh rực rỡ, sự nghiệp như mặt trời ban trưa dưới tay hắn ta, mang cái bản mặt chưa tỉnh ngủ, dựa vào cạnh cửa, mang theo bực bội khi rời giường, cả người ‘LẠNH NHẠT’ viết hoa.
Nhìn dáng vẻ vị gia này chắc không hề hay biết bên ngoài đã nổ tung chảo.
Lý Quang Tông dựa vào tốc độ ánh sáng phi vào nhà, sau đó đóng cửa lại, chất vấn: “Gọi điện thoại cho cậu mắc giống gì mà tắt máy?”
Thiệu Tư gãi đầu, quẹo vào phòng bếp rót ly nước, sau đó ngồi xuống trên sofa: “Chẳng lẽ tôi nên mở di động, để phóng xạ không hề trở ngại mà tổn thương mỗi một tấc da thịt của tôi sao?”
Lý Quang Tông tức giận đến thổi râu trừng mắt: “… Cậu tiếp tục xạo đi, lần đầu tiên tôi gọi rõ ràng vẫn mở, lại bị cậu tắt, lúc gọi lại nữa mới biến thành tắt máy.”
Thiệu Tư nghĩ nghĩ: “Cậu muốn tôi nói cái gì? Một hai phải ép tôi thừa nhận chính là tôi không muốn nghe điện thoại sao.”
Chúc mừng Lý Quang Tông đạt được thành tựu hằng ngày đều bị tức chết [1/1].
Lúc Thiệu Tư uống nước, Lý Quang Tông chạy tới chạy lui, giúp hắn kéo hết rèm của mấy cái cửa sổ xung quanh lại.
Sau đó hắn ta đứng ở trước mặt Thiệu Tư, ngồi xổm xuống, tay vịn lên bờ vai Thiệu Tư: “Cậu nghe tôi nói, hiện tại đã xảy ra một chuyện cực nghiêm trọng.”
Thiệu Tư mặt không biểu tình, còn đắm chìm trong cơn bực bội mộng đẹp bị người ta phá nát.
Ngày hôm qua hắn với Trì Tử Tuấn ăn một bữa ma lạt năng, sau đó cảm thấy mỹ mãn mà về nhà ngủ.
Mấy năm trước Trì Tử Tuấn cùng nhau ra vào phòng luyện nhảy, cùng nhau tham gia gameshow với hắn, hiện giờ thành công chuyển hình sang một chủ tiệm ma lạt năng, trước ngực đeo tạp dề, xắn tay áo lên dùng công cụ nấu cá cho hắn trong một cái nồi to, canh chuẩn thời gian vớt lên, động tác thành thạo tưới dầu ớt lên trên.
Hương khí bốn phía.
Thiệu Tư nghĩ nghĩ, cảm thấy hiện tại hắn không chỉ có bực bội, còn có hơi đói.
“Quần chúng dân mạng bắt gió bắt bóng, chế tạo cho cậu một ít tai tiếng —— cậu đừng có nhìn tôi như vậy, không phải tôi làm cũng không có liên quan tới công ty, thật sự chỉ là dân mạng rảnh rỗi sinh nông nổi tự làm ra cho cậu thôi, có khả năng mạng số cậu đã định trước phải có một kiếp này.” Lý Quang Tông nói xong, móc điện thoại ra, hai ba cái click mở bảng xếp hạng hot search weibo, sau đó trở tay xoay lưng điện thoại qua, hướng mặt về phía Thiệu Tư, “Chính cậu nhìn đi, hàng thứ nhất, cái có chữ bạo đó.”
Thiệu Tư tiếp nhận di động, phát hiện trên hàng thứ nhất chỉ có hai cái tên, là tổ hợp hắn và Cố Duyên Chu, hai cái tên vai sóng vai, ở giữa chỉ cách nhau một dấu cách.
Hạng hai hạng ba hot search phân biệt là hai cái tên của riêng bọn họ.
Thiệu Tư thật sự là nghĩ không ra, hai người bọn họ sẽ bị chuyện gì xâu lại với nhau chứ. Hắn sờ sờ cằm, đặt ly nước ở một bên: “Truyền thông phát hiện hắn không follow lại tôi à? Sau đó đôi ta liền bạo?”
Lý Quang Tông thật sự không biết nên nói với hắn như thế nào, chỉ nói: “Kỳ thật, lực tưởng tượng của cậu còn có thể phong phú thêm một chút.”
Thiệu Tư nghe vậy chân mày nhướn lên, tùy tùy tiện tiện nhấn vào, sau đó bị chữ ‘kết hôn’ đầy màn hình đập cho chết máy.
[ Kinh bạo độc nhất vô nhị: Cố Duyên Chu và Thiệu Tư hư hư thực thực kết hôn! Tiểu biên dắt bạn tiến vào thế giới tư mật của hai vị ảnh đế! ]
Phía dưới là một ít bình luận đứng đầu:
—— Trời địu Cố Duyên Chu và Thiệu Tư kết hôn! Nhẫn! Hình xăm tình nhân! Tuần trăng mật! Mẹ kiếp thế mà lại cảm thấy có một chút lãng mạn!
—— Kết hôn???
—— Ngày thường mị đều chỉ dám yên lặng yy một chút, bọn họ thế mà lại im hơi lặng tiếng kết hôn! Còn đeo nhẫn! Nhẫn kia thật là đẹp mắt!
—— Hai ông xã của tui đều kết hôn, đáng tiếc đều không phải với tui. Hiện tại đàn ông bảnh tỏn đều đi chơi gay rồi sao?
Thiệu Tư ngẩng đầu, trên mặt không có biểu tình gì, từng câu từng chữ nói với Lý Quang Tông: “…Tôi kết hôn hả?”
Lý Quang Tông: “…Ai biết được.”
Thiệu Tư nhấn vào đầu đề bài viết văn hay tranh đẹp kia, chau mày nhìn.
Lời dẫn đầu: “Muốn nói tới hai vị này, ở trong giới có thể nói là không ai không biết không ai không hiểu, nếu không phải có bạn mạng trong lúc vô tình lưu ý đến việc hai người đã từng đeo nhẫn kiểu dáng tương đồng, có khả năng chân tướng của vụ hôn nhân bí mật khiến người ta khiếp sợ này rất khó trồi lên mặt nước. [/link hình ảnh]”
Trên hình ảnh, là ảnh tuyên truyền của Thiệu Tư vào khoảng tháng 5 hai năm trước lúc tham dự một hoạt động khai mạc, bạn mạng nhiệt tình còn cố ý dùng nét màu đỏ vẽ quanh chiếc nhẫn hắn đeo trên tay lúc ấy.
Nhưng mà trùng hợp chính là, tháng 3 cùng năm, một tấm ảnh Cố Duyên Chu ở trên phố bị paparazzi chụp được, đeo trên ngón áp út tay phải, rõ ràng là cùng kiểu.
Người lôi ra hai tấm ảnh này đầu tiên tên là ‘Yên Nhiên Nhất Tiếu’, là fan cp Cố Duyên Chu và Thiệu Tư.
Có khả năng chính bản thân cô ấy cũng không dự đoán được, bởi vì moi ra hai tấm ảnh này, kích lên nhiệt tình cực lớn của dân mạng, không cần tới mười mấy tiếng, đã sôi nổi có dân mạng moi ra những ‘bằng chứng’ khác. Làm chuyện hai người kết hôn từ lời đồn thật giả khó phân biệt, biến thành ‘chân tướng’ tẩy cũng tẩy không sạch.
‘Yên Nhiên Nhất Tiếu’ tỏ vẻ, cô chỉ là vì lễ trao giải Kim Long, lúc Cố Duyên Chu trao giải cho Thiệu Tư, hình ảnh hai người đứng chung một chỗ quá môn đăng hộ đối mà âm thầm mê luyến cp này, cho nên thích ở mọi nơi thu thập ảnh chụp các thời kỳ của hai người, tìm ra ảnh của bọn họ rồi photoshop ở bên nhau, tạo thành cái gọi là ‘ảnh chụp chung’, để thỏa mãn ảo tưởng của mình, tạo phúc cho những fan cp khác.
Hoàn toàn không nghĩ rằng có thể để cô phát hiện loại bí mật này.
Về nhẫn, đã là chuyện hai năm trước, Thiệu Tư nhớ không rõ lắm, nhưng có thể khẳng định, phụ kiện khi hắn tham dự các loại trường hợp đều là do một tay stylist chuẩn bị.
Mà ‘bằng chứng’ khác lại càng vô nghĩa.
“Hình xăm tình nhân này… tôi có thể xác định sau eo Cố Duyên Chu xác thật là hình xăm không sai,” Thiệu Tư phóng lớn hình ảnh, cẩn thận đối chiếu, “Nhưng cái của tôi hoàn toàn là mép quần lót lộ ra mà thôi, những người này không có đầu óc hả?”
Lý Quang Tông: “…… Ai biết được.”
Thiệu Tư xem tiếp xuống dưới, ngón tay nhẹ nhàng gõ trên tay vịn sofa: “Ba năm trước đây tôi ở Thuỵ Điển nghỉ phép, Cố Duyên Chu vừa vặn cũng ở Thuỵ Điển tham dự hoạt động, cho nên bốn làm tròn thành năm nói là tôi với hắn cùng nhau đi tuần trăng mật, còn suy tính ra thời gian tôi và hắn lãnh chứng nhận hẳn là mấy tháng trước tuần trăng mật, hoặc là lén trực tiếp lãnh giấy ở Thuỵ Điển…… sức tưởng tượng này thật không tồi, rất phong phú.”
Lý Quang Tông xoay mặt đi: “Kỳ thật, nếu tôi không phải người đại diện của cậu, tôi xem xong bản tin này…… gần như tôi cũng sẽ tin.”
Thiệu Tư: “Cậu đừng đột nhiên phun ra kiểu lời nói ngu xuẩn này, làm tôi bắt đầu hoài nghi chỉ số thông minh của cậu đó.”
“Chúng ta nghĩ theo hướng tốt đi?” Lý Quang Tông nói, “Cậu xem bình luận kìa, vẫn có rất nhiều người tin tưởng các cậu chỉ là đang lăng xê bán hủ chứ không có kết hôn, ba à ba nhìn xem, có phải cảm thấy có chút vui mừng hay không?”
“Đầu óc cậu có khả năng thật sự xảy ra vấn đề gì rồi.” Thiệu Tư đang muốn rời khỏi, không cẩn thận trượt tay nhấn like.
Thiệu Tư: “……”
Lý Quang Tông: “……??!”
“Cậu làm gì!!!! ヾ(`Д) cậu muốn chết hả!!!!” Lý Quang Tông luống cuống tay chân cướp điện thoại về, nhanh chóng hủy like, sau đó kiểm tra một phen, xác nhận mình đăng nhập là……
Đậu má, hắn ta đăng nhập chính là tài khoản weibo Thiệu Tư.
Weibo Thiệu Tư hiện tại cơ bản đều là hắn ta xử lý, hắn ta chủ yếu phụ trách việc định kỳ giúp hắn đăng lên vài thứ, tránh cho cái tài khoản này mọc cỏ, ngẫu nhiên còn phải bình luận đưa ấm áp cho fan, chẳng hạn như vào ngày sinh nhật của fan gửi lời chúc mừng sinh nhật gì đó.
Cho nên…… không biết từ khi nào, hắn ta vừa lên weibo, liền mặc định là tài khoản của Thiệu Tư.
Nhưng mà lúc này hủy like cũng chả có cái trứng tác dụng gì, dân mạng mắt sắc đã sớm chụp lại màn hình lưu chứng cứ, một đề tài hot search mới từ từ nâng lên: Thiệu Tư nhấn like.
Đối mặt ánh mắt vô cùng oán niệm của Lý Quang Tông, Thiệu Tư chỉ nhún nhún vai, biểu lộ ba phần xin lỗi: “Trượt tay.”
Bởi vì Thiệu Tư trượt tay, tình thế bị xào đến đỉnh điểm, nhiệt độ đề tài sốt hơn nửa buổi tối không giảm ngược lại còn tăng.
—— Thiếu gia nhấn like, đây là cam chịu hả?
—— Lăng xê!!!! Tuyệt đối lăng xê!!!!
—— Lầu trên lăng xê chết đi, nhà ai xào nhiệt độ mà lại ấp ủ ba năm, đây rõ ràng chính là tình yêu đích thực!
……
Đối với loại chuyện này, dân nạng đứng lập trường nào cũng có, fan biến thành anti, người qua đường chuyển fan, ùn ùn không dứt.
Đương nhiên cũng có rất nhiều fan lý trí, tag hai người muốn nghe xem đương sự nói như thế nào.
Lý Quang Tông nói chuyện điện thoại với công ty xong, lại gọi điện thoại với người đại diện của Cố Duyên Chu, bận cứ như con quay, ngay cả thời gian nghỉ ngơi uống nước cũng không có.
“Anh Trần! Chào anh, là thế này, chuyện trên weibo hẳn anh cũng biết, muốn thương lượng đối sách với anh một chút,” Lý Quang Tông đang phiền não, công ty muốn mượn chuyện này xào nhiệt độ cho Thiệu Tư, thì cũng phải xem Cố ảnh đế người ta có muốn hay không, cho nên hắn chỉ có thể đến chỗ của người đại diện Cố Duyên Chu là Trần Dương tìm hiểu thái độ đối phương, “Không biết các anh muốn lấy loại phương thức gì làm sáng tỏ?”
Trần Dương cũng là sáng sớm liền nhận đủ loại điện thoại thay phiên oanh tạc, hắn lén nhìn Cố Duyên Chu hai cái, mở loa ngoài, nói: “…Việc này dứt khoát gọn gàng giải quyết, tìm ra chứng cứ, giải thích với những ảnh chụp bịa chuyện đó, cho thấy lập trường, gửi thư luật sư yêu cầu ngừng bịa đặt.”
Từ lúc Cố Duyên Chu debut tới nay chưa từng truyền ra tai tiếng, trước đó với Dương Nhân Nhân cũng là công ty nhà gái đơn phương lăng xê, biến tướng tuyên truyền cho phim mới.
“Được,” chuyện này Lý Quang Tông cũng nghĩ không khác lắm, hắn quay người lại, phát hiện Thiệu Tư đã chuẩn bị xong một phần bữa sáng cho mình.
Vì thế Cố Duyên Chu và Trần Dương rành mạch nghe được trong điện thoại truyền đến một đoạn đối thoại như vầy:
“Ba à, ba còn rảnh ăn với uống hả? Trứng này chiên hồi nào? Ba thiệt rộng lòng nhỉ…… so với ăn cơm không bằng nhanh chóng giải quyết việc vừa rồi ba trượt tay nhấn cái like kia kìa, tức chết tôi chứ thật là.”
“Nếu cậu đói thì trong phòng bếp còn có một gói mì đó.”
“…… Tôi! Không! Đói! Cậu vẫn nên câm miệng đi!”
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!