Vực Sâu Vô Tận

Chương 7: Chuẩn Bị Ra Tay!


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Chương 7: Chuẩn Bị Ra Tay!
Sáng hôm sau như thường lệ khi đã xong xuôi mọi thứ. Trần Ngọc Minh bắt đầu ra ngoài tiếp tục tìm kiếm nguyên liệu.
"Trước hết xem lại bản nhân vật nào".
[Kích hoạt hồ sơ nhân vật]
► Tên: Trần Ngọc Minh
► Số Tuổi: 22
► Cấp Bậc: 1
► Năng Lực Đặc Biệt: Đôi Mắt Phân Biệt Thiện Ác(Đệm)
►Vực Kỹ: Chơi game lv.5, đọc lv.3, quan sát lv.2, Tử năng tích hợp lv.1, ...
► Tổng Chỉ Số: Sức mạnh 8(+0,008) thể chất 7(+0,01) sức lực 8(+0,009) nhanh nhẹn 9(0,006) trí lực 10, Tử Năng 4, tinh thần 1(0,01)
► Điểm chỉ số: 0
►►▶Đánh giá: Cấp F
••••
Khoan đã! Tử Năng Tích Hợp.
Tò mò Trần Ngọc Minh bấm vào phần mô tả.
Tử Năng Tích Hợp: Bằng cách tích tụ, hợp thể năng lượng tử năng với cơ thể, làm bộc phát ra sức mạnh...
"Không...không ngờ, chiêu mình vô tình nghĩ ra lại tạo thành vực kỹ". Trần Ngọc Minh có chút kinh ngạc, sau đó liền vui mừng.
Không biết thế nào nếu dùng thử? Kích hoạt: Tử năng tích hợp!
Chỉ bằng một lời nói, trên tay Trần Ngọc Minh lập tức bùng phát ra ngọn lửa tím.
Hắn vừa thấy liền ngạc nhiên không thôi.
"Nhanh...nhanh quá, chỉ cần đọc kỹ năng, không cần tập trung các kiểu luôn!?"
Sau một lúc lấy lại bình tĩnh, Trần Ngọc Minh tiếp tục ra ngoài cố gắng thu thập điểm, cùng với làm nhiệm vụ.
"Để xem nếu muốn tìm kiếm ống đựng thì làm cần điểm để mua!". Trần Ngọc Minh vừa đi vừa đọc sách hướng dẫn.
Sau khi đọc xong hắn liền dừng lại tại một chỗ. Tiếp theo thì.
"Gian trao đổi"
"Uhm... để xem trong đây nào". Trần Ngọc Minh vào khu vật phẩm, tìm kiểm những vật liên quan đến ống đựng thuốc.
Có rồi!
Hả? Một cái ống cấp thấp 200 điểm?
Hắn dụi dụi mắt mình, vội lấy tay vuốt lên vuốt xuống màn hình cửa hàng vài lần. Sau một lúc vẫn như cũ, hắn liền lộ ra sắc mặt thất vọng.
"Haiz mới có 450 điểm, giờ lại hết một nữa". Trần Ngọc Minh run rẩy, ngón tay thút tới thụt lui do dự chưa quyết.
Cuối cùng hắn cắn răng ráng chịu, ngón tay bấm vào nút 'Mua' ôi đau lòng quá...
Sau khi có được ống đựng, hắn bắt đầu tính toán lại. Hiện tại mình có ba vật phẩm rồi, cần thêm vài thứ nữa là sẽ xong ngay thôi!
"Để xem thứ tiếp theo... đây rồi là nó!". Trần Ngọc Minh cố lặt lại trong sách hướng dẫn, trong nháy mắt đã tìm thấy.
Không ngờ kỹ năng đọc có ít hơn mình nghĩ!
Sau đó hắn bắt đầu lên đường tìm kiếm nhựa của một loại cây thông.
"Ủa, he...". Trên đường đi Trần Ngọc Minh có chạm mặt với Lâm Đại Cường, hắn giả vờ giơ tay định chào hỏi.
Nhưng!
Hắn thấy gã lúc này sắc mặt sệ xuống, vô cùng nghiêm trọng. Có vẻ chào lúc này không thích hợp.
Tên này... có chuyện gì nhỉ?
Trần Ngọc Minh lập tức kích hoạt kỹ năng.
[Đôi Mắt Phân Biệt Thiên Ác]
[Tên: Huỳnh Quốc Lâm
Tuổi: 25
Cấp bậc: Xxxx
Vực Kỹ: Xxxxx
Tổng chỉ số: Xxxxx
....
Mức độ ác ý với bạn: 60%]
Trần Ngọc Minh sau khi xem xong cũng không quá bất ngờ, mà hắn tiếp tục quan sát.
Ngay lúc này....
Có ai nhìn ta?!
Lâm Đại Cường lập tức phản ứng, đột nhiên khí thế thay đổi quay qua nhìn, thì thấy Trần Ngọc Minh.
[Mức độ ác ý với bạn đã đã tăng lên: 78%]
.....
Nữa tiếng trước bên trong khu rừng nọ, thân ảnh một gã to con hiện ra. Gã này không ai khác chính là Lâm Đại Cường.
Gã lúc này đứng trong một bãi trống trong khu rừng, trên tay cầm một cái rìu lớn không ngừng tập luyện chém xuống.
Hộc hộc...
Gã thở dốc điệu bộ mệt mỏi, tựa như đã luyện tập rất lâu.
"Hừ! dạo gần đây càng nhiều thằng bắt đầu cảnh giác, phải mau chống ra tay với thằng kia mới được!"
Lâm Đại Cường nhất thời nhớ đến bản mặt của một tên họ Trần, hắn liền nổi lên sát ý cuồn cuộn.
Sau một lúc tập luyện gã bắt đầu thay đồ rồi, chuẩn bị trở về khu an toàn.
Mà trên đường trở về, tại một khu vực lận cận gần vùng an toàn.
Ầm Ầm Ầm!!
"Có tiếng đánh nhau?!". Lâm Đại Cường kinh ngạc, sau đó tiến sát đến nơi phát ra tiếng động.
Đến nơi thì thấy...
Một cô gái? Hơn nữa rất mạnh!
Sở dĩ gã nói như vậy là vì thấy, cô gái này chỉ với một thanh kiếm đã chém gần mười mấy con quái vật. Dưới đất lúc này cũng có hơn mười cái xác!
"Kha kha, đúng là may mắn vừa nhìn đã biết cũng giống mình, cô ta là một người “chuyển tân” rồi."
Chuyển tân? Chính là đám người đại diện có kinh nghiệm trọng việc tham gia vực cảnh ở khu vực cao. Mà bọn họ quyết định dùng một loại dụng cụ đặc biệt, dịch chuyển lại xuống khu tân thủ để làm điều gì đó...
Nói ngắn gọn chính là đám cao thủ cấp cao, hạ cấp bậc xuống thấp nhất để hành lũ gà người mới!
Lâm Đại Cường sau đó bắt đầu kích hoạt, kỹ năng thăm dò của mình.
[Kích hoạt: Con mắt tham lam]
[Đại Diện: Chúc Vi(Xxxx)
Tuổi: ???
Cấp bậc: ???
Vực kỹ: ???
Tổng chỉ số: ???
Nhiệm vụ gần đây: Cấp E
Số điểm hiện tại: ≥10000xx]
Cái gì? Đại Diện cấp cao! Hơn nữa còn đang làm nhiệm vụ cấp E!!?
Lâm Đại Cường dùng kỹ năng quan sát liền kinh ngạc, theo như bản thân biết thì chỉ có người trên 100,000 điểm mới được cho là đại diện cấp cao hơn nữa.
Tại khu tân thủ này, người ta chia nhiệm vụ ngẫu nhiên từ cao đến thấp là: E, F, G, H. Bốn cấp bậc.
Theo như Lâm Đại Cường biết từ khi mở khu tân thủ đến giờ, cũng chỉ có một tên cấp E. Không ngờ lại gặp thêm một người!
Lúc này hắn nhất thời kích động, mà vô ý chạm vài bụi rậm. Làm cho nó phát ra thanh âm xoàn soạt...
"Ai". Cô gái tên Chúc Vi ở bên ngoài, vừa nghe liền trở nên cảnh giác, sắc mặt vô cùng nghiêm trọng. Chỉ kiếm đến hướng phát ra âm thanh lớn tiếng hét.
....

Bạn đang đọc bộ truyện Vực Sâu Vô Tận tại truyen35.shop

Sau một lúc không thấy ai lên tiếng, cô càng thêm tức giận. Bàn tay nắm chặt thanh kiếm, chuẩn b·ị c·hém tới thì...
"Ê ê chờ chút chờ chút, tôi tôi không có ác ý". Lâm Đại Cường lập tức đứng dạy giơ hai tay lên trời đầu hàng, sắc mặt thiện ý giống như lần đầu gặp họ Trần kia.
Cô gái Chúc Vi kia không vì vậy mà giảm bớt lòng cảnh giác, cô càng thêm nghi ngờ chất vấn.
"Nói! Anh là ai? Tại sao núp trong bụi, theo dõi tôi"
"A ha ha, thật ra tôi cũng vô tình nghe tiếng nên mới đến mà thôi, còn về vì sau lại núp theo dõi thì là vì quan sát xem một cô gái như cô sao lại ở đây, hơn nữa còn dễ dàng đánh bại quái vật...". Lâm Đại Cường hiện lên vẻ mặt vô tội vội giải thích.
Chúc Vi nghe lời giải thích này, sắc mặt trở nên nghiêm trọng. Cô lập tức rút kiếm, sát ý nổi lên ý định rất rõ.
Nhìn thấy tình huống này gã lập tức phản ứng.
"Chờ chờ chút, tôi thật sự không có ác ý. Chỉ là muốn mời cô vào đội với chúng tôi mà thôi"
Cô gái nghe thế thì lại quay người.
"Tôi không thích"
Sau khi nói xong liền rời đi, để lại Lâm Đại Cường đứng yên một chỗ.
"Má nó, chảnh cho vừa thôi! Tao....". Lâm Đại Cường sau khi chắc chắn cô gái kia rời đi, gã liền điên cuồng mắng chửi.
"Nếu tao mà gặp lại mày thì....". Chưa nói dứt câu thì đằng sau, một giọng nói của phụ nữ vang lên.
"Gặp lại tôi thì, có chuyện gì à". Từ đằng sau hắn cô gái tên Chúc Vi đột nhiên xuất hiện
"Tao..."
Aaaaa
Chưa dứt lời, tiếng la hét của gã đã vang lên khắp rừng.
Cô gái này không nói hai lời lập tức liền ra tay. Đầu tiên là đá nát chân hắn, tiếp theo là tay, sau đó là mặt. Cuối cùng là cái mỏ hay chửi.
"Lần sau chừa nha". Sau khi đánh người một trận, sắc mặt cô liền trở nên vui vẻ, sau đó phủi phủi cái tay bộ dáng giống mới dọn xong rác.
Vụt.
Ngay sau đó chỉ trong tích tắc, thân ảnh của cô vô ảnh vô quang biến mất ngay tại chỗ.
Mà Lâm Đại Cương một bên, thân thể đầy đau nhứt.
"Con m....". Ngay lúc định chửi hắn đột nhiên bịt miếng lại, sau đó cẩn thận nhìn xung quanh.
"Hừ, đau c·hết đi được". Lâm Đại Cường từ trong túi lấy ra một ống đựng một loại chất dịch màu xanh lá nhạt.
Ực ực mấy ngụm, v·ết t·hương của gã lập tức hồi phục lại mấy phần. Khuôn mặt bị bầm phía trên, cùng bắt đầu lành lại.
Sau đó gã cũng không dám làm chuyện thừa thãi, mà đi về khu an toàn.
khi trở về, gã liền nhìn thấy Trần Ngọc Minh nét mặt hớn hở vẫy tay chào mình.
"Thằng nhãi chờ đó đi, tao sẽ đẩy nhanh tiến độ. Xử lí mày, coi như trút giận!!"
....
[Mức độ ác ý của đại diện: Huỳnh Quốc Lâm đối với bạn là: 80%]
Hả! Sao lại tăng rồi?
Vậy có nghĩa là hắn sắp bắt đầu ra tay rồi?
Trần Ngọc Minh đột nhiên câu mầy, sắc mặt trở nên u ám. Nhưng sau đó trong nháy mắt đã trở lại bình thường, rồi giả vờ vẫy tay chào.
"Xin chào, sau này ông dậy sớm thế lại tập thể dục à?". Trần Ngọc Minh thăm dò hỏi, xem thử có phải hắn chuẩn bị bẫy, bẫy mình không.
Mà trên mặt hắn có vết bầm phải không nhỉ?
Lâm Đại Cường thay đổi sắc mặt rất nhanh, gã đột nhiên gãi đầu cười cười.
"Ha ha đúng vậy, tập thể dục tốt cho sức khỏe mà"
Bên ngoài là nói vậy, bên trong lại thầm nghĩ. Con mẹ nó, càng nghĩ càng tức. Tao sẽ xử lí màyyyy!!!!
[Mức độ của đại diện đối với là: 85%]
Ôi đệt, kỹ năng tự cảnh báo. Tên này đúng là nguy hiểm. Mặt ngoài thì cười cười, bên trong lại muốn g·iết mình đến mức này rồi!
"Vậy ông tập tiếp đi, tôi đi làm chút chuyện đây". Trần Ngọc Minh vội vàng nói, dù sao đánh nhau cũng không lại. Phải lên kế hoạch chuẩn bị thật kỹ lưỡng, như vậy mới đủ để đối phó với tên này.
Tuy nhiên dù cho hắn muốn rời đi, nhưng Lâm Đại Cường nào để cho đi, gã vội ngăn lại nói.
"Phải rồi, chiều nay ông rảnh không. Cùng giúp tôi làm một nhiệm vụ đi, tôi sẽ trả công xứng đáng..."
Muốn g·iết mình đến như vậy sao?
"Thật ngại quá hôm nay thời gian của tôi sắp hết rồi, nên có một nhiệm vụ phải làm nhanh chóng"
"Có nhiệm vụ hả? Hay để tôi giúp cho"
Giúp con khỉ, muốn g·iết thì có! Thằng này nguy hiểm vãi!
"A ha ha Nhiệm vụ chỉ là đi nhặt mấy cây nấm không cần đâu"
Nhìn thấy Trần Ngọc Minh liên tục có ý định rời đi, gã liền nhất thời này sinh nghi ngờ.
"Uh, vậy thôi. Khi nào cần cứ gọi tôi". Nói xong Lâm Đại Cường liền rời đi.
Còn Trần Ngọc Minh càng thêm lo lắng, không ngờ tên này muốn g·iết mình nhanh như vậy!!!
Sau một lúc lấy lại bình tĩnh, hắn bắt đầu đến nhận nhiệm vụ. Cố gắng kiếm nhiều điểm để mua vật phẩm kỹ năng cần thiết.
Đi được một đoạn cuối cùng cũng đến nơi. Đứng trước bảng hệ thống, Trần Ngọc Minh bình tĩnh lựa chọn.
[Nhiệm Vụ Bắt Sóc katiy]
[Tìm Mận Khô...]
[Săn Lùng Loài Gấu Lông Đỏ]
.....
Vô số nhiệm vụ hiện ra trước mắt. Trần Ngọc Minh nhìn chằm chằm một lát, liền bấm chọn.
"Chính là cái này!"
[Khởi Tạo Nhiệm Vụ]
[Khởi Tạo Hoàn Tất]
[Yêu Cầu: Truy Diệt Lượng Lớn Thằn Lằn Đất Matio
Phân loại: Nhánh
Cấp độ: ~~~
Mô tả: Đây là một loài thằn lằn đất có sức sống lớn mạnh, nó thường hoạt động dưới lòng đất đỏ....
Điều Kiện: Tiêu diệt trên 40 con
Phần Thưởng: 1con/ 10điểm
Thất Bại: Tăng 55% tỉ lệ mài mòn.
Thời Hạn Nhiệm Vụ: 7 ngày( Bắt đầu từ bây giờ)
Ghi chú: Thằn lằn đất là một loài sinh vật thích ăn một loại đồ ăn tên là hạt tio, hãy dùng thứ này làm mồi nhử....
"Ồ ồ coi bộ cái này không phải dễ đâu". Trần Ngọc Minh nhìn bản nhiệm vụ liền cảm thán.
Nhưng!
Hắn không còn lựa chọn nào khác, bản thân phải nhanh chống mạnh hơn. Nếu không sợ rằng, lần sau gặp họ Lâm kia cũng là ngày c·hết của bản thân!
Trần Ngọc Minh đột nhiên nhớ đến gì đó, phải rồi. Nhiệm vụ ngẫu nhiên bắt buộc kia thì sao nhỉ?
Nhất thời ý niệm vừa động, một bản nhiệm vụ khác xuất hiện trước mắt Trần Ngọc Minh.
[Yêu Cầu: Hoàn Thành Phương Thuốc Cường Lực.
Phân loại: Bắt Buộc
Cấp độ: E
Mô tả: Tập hợp đủ nhiên liệu, để chế tạo một loại thuốc tăng cường...
Vật Liệu cần thiết: Lá của cây Tử Liệt; Tim của sói hai đuôi; Ống đựng cấp thấp,...
Phần Thưởng: 600 đồng.
Thất Bại: Tử Vong.
Thời Hạn Nhiệm Vụ: 15 ngày
Đánh Giá: Nhiệm vụ khả thi với bạn, nếu cố gắng bạn có thể hoàn thành nó...]
"Cũng may vẫn còn hơn 10 ngày, để sau chắc cũng được nhỉ?"
Ngay sau đó hắn cầm tờ hướng dẫn trên tay, bắt đầu hướng đến khu vực thường xuất hiện thằn lằn đất Matio.

Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vực Sâu Vô Tận, truyện Vực Sâu Vô Tận , đọc truyện Vực Sâu Vô Tận full , Vực Sâu Vô Tận full , Vực Sâu Vô Tận chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top