Thấy quỷ vương biến mất , cô gái tên My dẫm chân nói: “Tất cả là tai anh đấy. Nếu anh không ngăn cản, tôi đã tóm được quỷ vương rồi.” Người thanh niên gãi gãi đầu không biết nói gì. Lúc này Hà Linh mới phát hiện ra gã thợ nuôi quỷ tên Lê Tấn cũng đã chuồn từ lúc nào. Cô hỏi: “Hai người là thợ săn quỷ à?” Cô gái tên My trả lời: “Có mỗi mình tôi thôi. Anh ta là người tu đạo, không liên quan gì đến thợ săn quỷ cả. Cô ở môn phái nào?” “Tôi ở phái Thiên Niên.” Rồi Hà Linh kể cho hai người nghe câu chuyện tối nay. Cô gái tên My nhíu mày nói: “Xem ra sư huynh cô bị quỷ nhập. Đêm Vu Lan quỷ đến rất gần với con người. Mặc dù linh hồn người tu đạo mạnh hơn người thường nhưng với những người trong lòng không trong sáng, có nhiều dục vọng và ý nghĩ xấu, sẽ thường bị quỷ nhập vào.” Hà Linh gật đầu. Người thanh niên bổ sung: “Lúc sau vì cô quá sợ hãi nên cũng bị quỷ nhập vào. May thay trong lòng cô không có tà niệm nên nó chỉ có thể dẫn đường cho cô tới ngôi miếu đó.” Hà Linh ngạc nhiên hỏi lại: “Ý anh là con quỷ đó muốn tôi gặp quỷ vương?” Người thanh niên gật đầu đông ý. “Có thể đó là một con quỷ dưới trướng, muốn dâng lễ vật cho quỷ vương. Đêm nay bữa tiệc của quỷ vương ở làng Mía bị người tu đạo phá mất. Bọn tôi đoán nó sẽ còn nấp quanh đây chờ cơ hội nên đi vào làng này. Không ngờ được gặp quỷ vương thật.” Cô gái tên My cáu lắm bảo: “Anh cũng là người tu đạo, không liên quan đến tôi.” Người thanh niên cười: “Ừ, không liên quan, không liên quan.” Hà Linh hỏi: “Bây giờ hai người định đi đâu?” Cô gái tên My nói : “Trời sắp sáng rồi. Tôi phải đi kiếm chỗ ngủ đã.” Nói rồi cô bỏ đi. Người thanh niên và Hà Linh đi theo cô. Dọc đường Hà Linh mới biết người thanh niên tên là Như Phong. Cha của anh từng là tộc trưởng của dòng họ Nguyễn đất Gia Tĩnh. Đó là một dòng họ tu đạo nổi tiếng ở trấn Thanh Đô. Trong một lần đi bắt quỷ, cha của anh gặp một thợ săn cực kỳ tài giỏi. Người đó đã cứu mạng ông nhiều lần. Sau này, người đó gửi đứa con gái mồ côi mẹ cho ông, nhờ ông nuôi dưỡng. Đó chính là My. My được gia đình của Như Phong chăm lo bao bọc cho đến năm cô mười tuổi. Đó là năm cha của cô mới trở về. Ông bị thương nặng do đánh nhau với người tu đạo, muốn gặp con gái lần cuối. Hai cha con mua một mảnh đấy gần đấy, sống với nhau. Hai năm sau cha My mất. Cô sống yên lặng trong căn nhà cha để lại. Như Phong từng khuyên cô nhiều lần nhưng My không trở lại với gia đình anh. Và rồi năm My mười lăm tuổi, Như Phong mới phát hiện ra My trở thành thợ săn quỷ từ bao giờ. Sau này mỗi khi My đi bắt quỷ, Như Phong cũng lẽo đẽo đi theo. Lúc đầu cô cũng giở đủ trờ để cắt đuôi anh, nhưng không được. Cuối cùng hai người trở thành một cặp bắt quỷ nổi tiếng hai trấn Thanh Đô và Vọng Giang.