Ông tức giận lắm, ông không muốn con gái mình gặp nguy hiểm.
Từ bé đến lớn, ông luôn chiều chuộng cô, không để cô xảy ra chuyện gì, kể cả bị đứt hay xước một ngón tay thì ông đau lắm rồi.
Ông có mỗi mình cô là con gái thôi.
" Con biết không, chiến trường là nơi giành cho nam nhi lập công, là nơi giết địch để bảo vệ giang sơn này, hy sinh mình để bảo vệ sự yên bình cho người dân.
Con có biết ở đó rất nguy hiểm, có biết bao người đã phải nộp mạng ở đấy.
Con là thân nữ nhi sao giống với nam nhi đại trượng phu được.
Thân là nữ nhi phải hiền thục, đoan trang lễ độ, tiên chi đạt lễ, nhưng con thì sao, con lại muốn ta cho con đi đánh trận.
Tức chết ta mà.."
Tưởng Lan Nguyệt có vẻ hơi sửng sốt trước thái độ của Tưởng thừa tướng.
Cô không thể ngờ người cha này lại có tính bảo thủ như thế, ông quyết không để con gái mình mất một sợi tóc nào.
Nhưng với cô một người sống ở thế kỷ 21 thì khác.
Đối với cô thì con gái cũng như con trai, nam nhân đánh trận được thì con gái cũng đánh trận được, nam nhân làm được việc khó thì nữ nhân cũng thế.
Và hơn hết cô cũng lo cho Tưởng thừa tướng.
Vì từ khi cô đến đây ông đã cho cô biết tình cha là như thế nào!
" Cha, con biết cha lo cho con, nhưng con vẫn muốn đi, nam nhân làm được thì nữ nhi cũng làm được, con đi thì cha có rất nhiều lợi ích.
"
Tưởng thừa tướng ngạc nhiên:
" Lợi ích gì? Kể cả con có làm gì ta cũng không cho con đi.
"
Ông nói xong thì đứng dậy đi luôn, còn cô thì vẫn đứng đấy nhìn bóng lưng ông khuất dần.
Tưởng phu nhân và Tưởng Tiện Nguyên cũng không biết ngừng khóc từ bao giờ, cả hai đều đứng dậy, ả Tiện Nguyên đỡ Tưởng phu nhân đứng dậy ngồi vào nghế gia chủ mà nói:
" Nguyệt nhi a, con là con gái, việc đầu binh đánh trận là của nam nhân.
Con hãy nghe lời cha mà yên phận làm tiểu thư phủ thừa tướng chờ ngày xuất giá lấy thất vương gia đi.
Con là thân nữ nhi, phải đoan trang hiền thục, giống như muội muội của con này, hiểu chuyện biết bao.
"
Tưởng Tiện Nguyên không biết trong khoảng thời gian cô ăn không ngồi dồi trong suốt một tháng kia, ả đã làm gì mà lại lấy được lòng của Tưởng phu nhân, lấy được sự sủng ái của bà.
Ả cất tiếng:
" Tỷ tỷ, người là đại tiểu thư phủ ta, người đòi đi tòng quân thì khác nào bôi do, nói với bàn dân thiên hạ là phủ này đói xử với tỷ không ra gì, bắt tỷ phải đi tòng quân.
"
Tưởng Tiện Nguyên nói với một giọng khinh bỉ, chua ngoa, mắt liếc xéo nàng.
Nàng nhìn thẳng vào mặt ả mà đáp rằng:
" Ta làm gì là việc của ta không cần các ngươi quản.
"
Nói rồi cô đi luôn, đi một cách tự tin đầy kiêu hãnh, bước đi cô nhanh nhưng không dồn dập mà lại rất nhẹ nhàng như bước đi trên mây.
Bạn đang đọc bộ truyện Vương Phi Sát Thủ Nàng Thật Thú Vị tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vương Phi Sát Thủ Nàng Thật Thú Vị, truyện Vương Phi Sát Thủ Nàng Thật Thú Vị , đọc truyện Vương Phi Sát Thủ Nàng Thật Thú Vị full , Vương Phi Sát Thủ Nàng Thật Thú Vị full , Vương Phi Sát Thủ Nàng Thật Thú Vị chương mới