Một tên lính canh gác đỡ chú bồ câu đưa thư rồi mang vào trong cho Mộ U Minh:
" Bẩm vương gia, có thư truyền đến.
"
Mộ U Minh đón lấy chú chim, lấy lá thư ở dưới chân rồi đưa bồ câu cho thủ hạ bên cạnh.
Mọi người thân cận trong quân doanh vốn đã quen với vẻ lạnh lùng của vị vương gia này bỗng dưng hôm nay vị ấy lại cười.
" Lui xuống đi.
"
" Thuộc hạ tuân mệnh.
"
Đợi khi thuộc hạ lui hết xuống, trong căn lều chỉ còn có mình hắn, hắn mở bức thư ra đọc.Lòng hắn không khỏi vui vẻ vì đây là thư của Tưởng Lan Nguyệt.
Nàng bảo hắn đợi nàng đến.
Trong thư còn gửi thêm một bức thư nhưng nàng dặn khi nào cấp bách mới được dùng.
Mộ U Minh ngồi suy nghĩ, chẳng nhẽ nhàng lo sợ chuyện gì nên đã gửi thư cảnh báo hắn chăng?
Mộ U Minh nhét bức thư vào trong tay áo.
Vừa còn vui vẻ giờ thì quay lại với khuôn mặt như thường ngày.
Tiến lại đầu giường, lật gối rồi mang chiếc hộp nhỏ ra ngoài.
" Tiểu Toàn Tử "
Một tên áo đen không biết từ góc nào nhảy ra trước mặt hắn:
" Có thuộc hạ.
"
" Ngươi tức tốc về kinh, đưa thứ này cho vương phi kêu nàng cất giữ cận thận đợi ngày ta trở về.
Với ngươi ở lại kinh bảo vệ nàng không cần trở lại quân doanh nữa.
"
Tiểu Toàn Tử đứng đờ người, mặt tuy không có cảm xúc nhưng lòng thì không khỏi có chút nghi hoặc.
Từ khi vương phi xuất hiện, chủ tử của hắn như thay đổi thành con người khác vậy.
" Ngươi đi đi, không cần lo cho ta, ta còn Thanh An ở đây.
"
" Thuộc hạ tuân mệnh.
"
Đợi đến khi Tiểu Toàn Tử dời đi thì hắn lên tiếng:
" Người đâu đi mời Tưởng đại nhân và các vị thống lĩnh đến bàn kế sách đánh giặc.
"
" Rõ.
"
Mộ U Minh trong lúc chờ Tưởng đại nhân và các vị tướng quân thì đi lại gần bản đồ địa hình của bên địch.
Vấn đề ở chỗ bây giờ muốn xâm nhập do thám bên kia là điều hết sức khó khắn đối với hắn.
Vì muốn sang được bên kia phải đi qua một ngọn núi khá hiểm trở, đường đi hơi khó khăn.
Hắn suy nghĩ mãi mà vẫn chưa ra cách giải quyết.
" Vương gia triệu kiến thần.
"
" Tưởng đại nhân không cần đa lễ, ta gọi ngài tới là để bàn bạc về kế sách đánh bại quân Ung.
Ta muốn đi dò thám bên địch, không biết ngài có cao kiến gì? "
Tưởng thừa tướng nhìn vào bản đồ, chỉ rõ những khó khăn mà quân ta gặp phải để đánh lui quân địch:
" Bẩm vương gia, muốn thăm dò bên địch thì ta phải đi qua ngọn núi này.
Tuy nó hiểm trở khó khăn nhưng nó lại là con đường ngắn nhất, dễ dàng cho quân ta tập kích, đánh cho quân địch không thể trở tay được.
Ta nghĩ chúng ta nên đi theo ba đạo, chia nhau dẫn quân đốt cháy kho lương thảo của chúng.
"
Một vị phó tướng lên tiếng:
" Tuy rằng hiểm trở nhưng chúng ta nên xử lí kho lương thảo của chúng trước.
Bạn đang đọc bộ truyện Vương Phi Sát Thủ Nàng Thật Thú Vị tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vương Phi Sát Thủ Nàng Thật Thú Vị, truyện Vương Phi Sát Thủ Nàng Thật Thú Vị , đọc truyện Vương Phi Sát Thủ Nàng Thật Thú Vị full , Vương Phi Sát Thủ Nàng Thật Thú Vị full , Vương Phi Sát Thủ Nàng Thật Thú Vị chương mới