Chương 74: ngày 22 tháng 4. A
deyun
Tả Lực Khôi không biết tại sao thân thể Tần Thái lại càng lúc càng lạnh, phản ứng đầu tiên là phải đi bệnh viện. Tần Thái bị anh bế lên, liều mạng chạy đến trấn trên,vừa chạy vừa tìm xe.
Tần Thái lại không biết giải thích thế nào cho anh hiểu, chỉ lập tức ôm lấy đầu của Tả Lực Khôi rồi hôn lên.
Tả Lực Khôi ngốc tại chỗ, anh ta tuy đã 30 tuổi nhưng từ bộ đội đặc chủng chuyển sang cảnh sát, trước giờ chỉ bắt được đạo tặc, đánh được đạo tặc, đã bao giờ đối phó với nữ háo sắc.
Tần Thái bất chấp, dùng đầu lưỡi cạy đôi môi kia ra, hít sâu một ngụm dương khí. Thân thể của Tả Lực Khôi cường tráng lại chưa gần nữ sắc bao giờ nên tràn đầy, cô liền cảm thấy thân thể bắt đầu ấm lại.
Cô tham lam hút thêm hai lần nữa mới dừng lại. Tả Lực Khôi không phát hiện điểm kỳ lại, chỉ đang lúng túng. Trấn nhỏ này tuy không thể so với thành phố lớn người đến người đi, nhưng cũng có vài người đi ngang qua.
Ánh mắt mọi người đang nhìn chằm chằm vào đôi nam nữ, dù đi thật xa cũng cố quay đầu nhìn lại, hận không thể dùng kính viễn vọng để nhìn cho rõ. Tần Thái hoàn toàn mặc kệ, cô quyết định phủi sạch: " A, em vừa mới làm sao vậy?"
Cô cố gắng sử dụng đôi mắt có vẻ vô tội lại thuần khiết, Tả Lực Khôi không trả lời. Chỉ nhẹ nhàng thả cô ra: " Không... Không có việc gì. Em có khỏe không?"
Tần Thái làm bộ làm tịch mà đỡ đầu một chút —— cô không thể cứ ôm Tả Lực Khôi, như vậy anh ta sẽ nghi ngờ. Cần phải mau chóng trở về Thiên Lư Loan.
" Em vẫn khỏe, trời cũng không sớm nữa, chúng ta trở về đi." Cô không ngừng thúc giục, Tả Lực Khôi vẫn cảm thấy quái dị: " Không thì anh mang em đi bệnh viện kiểm tra trước một chút."
Đương nhiên Tần Thái không thể đi: " Không không không, em thật sự không có việc gì, mau trở về đi thôi, về trễ chị họ sẽ lo lắng."
Tả Lực Khôi chỉ có thể nghe theo mà đưa cô về Thiên Lư Loan, không khí trên đường về có chút kì lạ, hai người đều không nói gì. Vừa xuống xe Tần Thái không quay đầu lại mà chạy một mạch vào tiểu khu! Tả Lực Khôi lại không gọi, không nói gì cứ để cô đi.
Đang vội chạy thì bên tai nghe thấy tiếng khóc của con nít.
Tần Thái quay đầu nhìn xem, chỉ thấy một người phụ nữ đang ôm trẻ con, lúc này bé khóc đến khàn cả giọng. Bên cạnh đang có một bảo vệ: " Tôi nói nè chị Ngô, mỗi tối đứa nhỏ này đều khóc, hàng xóm đã khiếu nại rất nhiều lần, sao bây giờ ban ngày cũng khóc luôn vậy?"
Người phụ nữ được gọi là chị Ngô kia Tần Thái biết —— là người dắt con chó xém cắn phải cô.
Nghe mấy lời này, chị Ngô cũng phát sầu: "Tiên sinh Chu đã mời ba người, thay nhau làm phép giúp nó, nhưng nó vẫn cứ khóc, tôi thật hết cách mà, ôi ôi.... Ngoan đừng khóc, chúng ta đi xem cá cá....."
Bà ta dỗ đứa nhỏ, đột nhiên Tần Thái nhớ tới —— tiên sinh Chu phải là cái người cho con chó,Chu Chí Minh?
Tốt thôi, nể mặt anh ta đã cho con chó.
Bạn đang đọc bộ truyện Vương Quốc Màu Xám tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vương Quốc Màu Xám, truyện Vương Quốc Màu Xám , đọc truyện Vương Quốc Màu Xám full , Vương Quốc Màu Xám full , Vương Quốc Màu Xám chương mới