Chương 90: Ngày 1 tháng 5, B.
deyun
Ngày thứ ba, quả nhiên Bạch Cập bắt đầu sửa mệnh cho Ngô Tích.
Nói là sửa mệnh, thực chất là đem thọ mệnh của người khác chuyển cho người này, hơn nữa là đang lừa gạt Thiên Đạo. Bây giờ có một cách nói rất khoa học, chính là định luật bảo toàn năng lượng.
Căn cứ vào định luật bảo toàn năng lượng, một loại năng lượng sẽ không hoàn toàn biến mất, nó thay đổi thành dạng năng lượng khác với phương thức tồn tại khác. Cho dù có biến hóa như nào thì tổng giá trị không thay đổi.
Cho nên mặc kệ thọ mệnh của nhân loại có biến gì thì tổng số tuổi thọ không hề thay đổi. Vì thế cho nên mới có người không ngừng ý đồ lấy số phúc lộc thọ của người khác, vì hy vọng có thể sử dụng cho bản thân.
Đàm Tiếu đã mua cho Tần Thái một cái máy chiếu mới, thuận tiện cho cô học tập. Bạch Cập không nói gì, hắn chỉ tra xét bát tự của Ngô Tích, sau đó nhăn mày đến nỗi có nếp gấp: " Ngươi đã giúp cô ta chắn một kiếp? dương thọ đã sớm hết rồi."
Lúc này Tần Thái mới nghĩ đến chuyện con lươn tinh kia, đúng lúc cần thỉnh giáo: " Con giúp cô ấy đuổi một con lươn tinh...." Cô không dám nói con lươn tinh chính là nguyên nhân hại chết Thông Dương Tử, chỉ có thể hàm hồ kể lại chuyện với Ngô Tích.
Bạch Cập nhíu mày: " Đấy không phải lươn tinh, rất có thể kiếp trước cô ta tạo oan nghiệt. Nhìn mệnh tượng này thì chắc chắn cô ta là người kiếm sống bằng việc sát sinh, nếu oán khí hiện hình lươn, rất có thể là người bắt giết lươn. Ngươi dùng mắt âm không thể tiếp xúc trực tiếp với nó, lbởi vì vốn dĩ nó chỉ là thứ từng tồn tại. Lưu lại chỉ có oán khí."
Tần Thái mở to đôi mắt: " Oan nghiệt từ kiếp trước? nhưng mà sư thúc, con đã dùng ly hồn chú để tách nó ra."
Bạch Cập dựa vào suy đoán mệnh số của Ngô Tích: " Cái ngươi ly ra không phải hồn phách, kiếp số có oan nghiệt bám theo rất khó tránh, ngươi trừu đi chỉ là chấp niệm của nó mà thôi. Tuy rất giống với ba hồn bảy phách nhưng nó tuyệt đối không phải. Yêu là vật còn sống mở ra linh trí mới được xưng là yêu, hồn nằm trong vật còn sống mới được gọi là hồn phách. Mà nó lại không có chân thể, cũng không chết đi. Chỉ là một loại oán khí."
Tần Thái như người trong mộng mới tỉnh—— vậy mà cô với Thông Dương Tử nhầm lẫn vật kia là hồn phách, chắc chắn Thông Dương Tử dùng cách thức dung hợp hồn phách với nó, cho nên mới xảy ra chuyện!
Cô thử thăm dò: " Sư thúc...nếu....con nói là nếu, đặt oan nghiệt kia bổ sung vào hồn phách của mình..... thì sẽ thế nào?"
Bạch Cập ngẩng đầu nhìn cô: " Ngươi dung hợp?"
Tần Thái vội vã lắc đầu: " Con chỉ hỏi một chút."
Bạch Cập hừ lạnh: " Đừng làm chuyện ngu xuẩn, có thể thành oan nghiệt là do trời đất không thể hóa giải oán khí cùng chấp niệm. Hồn phách ý thức của con người căn bẳn không có khả năng áp chế được."
.....Thông Dương Tử.... chắc hẳn đã làm chuyện ngu xuẩn này? A di đà phật.
Cuối cùng Bạch Cập đẩy đến kiếp trước của Ngô Tích, đột nhiên lắc đầu, lần này là hỏi Ngô Tích: " Ngươi thật sự muốn sửa mệnh sao?"
Đương nhiên Ngô Tích muốn: " Đại sư Bạch... tôi muốn sống."
Sửa mệnh vốn là việc nghịch thiên, Bạch Cập nhìn trước hậu sự, tùy tay lấy ra sáu đồng tiền, niệm niệm một lát rồi tung lên bàn.
Tần Thái với Ngô Tích đều duỗi đầu ra xem, biểu tình Bạch Cập rất hờ hững: " Là quẻ Thủy Sơn Kiển, vũ tuyết mãn đồ chi tượng."
Lúc Tần Thái còn ở cạnh Lữ Lương Bạc có cùng nhau xem qua một ít quẻ tượng. Nghe đến Thủy Sơn Kiển thì có chút ấn tượng, đại khái là: mưa tuyết rất lớn khuynh đảo trời đất, đường đi vừa khổ lại khó, nhiều việc ướt át bẩn thỉu, phá hủy sự kiên nhẫn.
Trong lòng Tần Thái trầm xuống, thấp giọng hỏi Bạch Cập: " Không đổi được sao?"
Bạch Cập trầm ngâm: " Sửa thì có thể, nhưng không thể toàn bộ."
Tần Thái không tin—— dựa vào cái gì mà một quẻ tượng với sáu đồng tiền, lại có thể quyết định một người chết hay sống?
" Sửa đi, sư thúc." Cô hạ giọng cho thật mềm mại, có chút giống với mỹ nhân Nguyệt Hiện, có ý vị làm nũng. Bạch Cập không nói gì, bắt đầu chuẩn bị đồ vật.
Nghịch thiên sửa mệnh, các nhà đều có cách khác nhau. Cách của Bạch Cập là trực tiếp nhất—— người sau khi đã chết, thiên hồn sẽ trở về trời, chứng minh cho trời biết người này đã tử vong. Một hồn đi về âm phủ chứng minh người này đã chết, bảy phách một hồn còn lại đi về tam giới ngũ hàng, thể hiện người này đã chết.
Hắn rút một mảnh nhỏ hồn phách Ngô Tích ra, dùng hồn phách khác tạo thành một cái mới, sau đó đắp vào phần đã bị rút của Ngô Tích.
Bởi vì lấy ra một mảnh rất nhỏ, không có ảnh hưởng gì lớn đối với Ngô Tích. Nhưng đã qua thi chú thì giống như một thế thân, có thể lừa gạt được trời đất, lừa cả tam giới ngũ hành linh giác—— hồn phách có quá nhiều, bọn họ không rảnh đi quản từng chi tiết.
Chờ đến khi mãn kỳ luân hồi, thì người được sửa mệnh sẽ tiếp tục sống.
Chỉ là 60 năm Thiên Đạo sẽ thanh lọc một lần, đôi khi trật tự cũng trợ giúp, có thể bị phát hiện hay không thì.... Tự cầu nhiều phúc thôi.
Bạch Cập nói cho Ngô Tích biết rõ chuyện sau này, Ngô Tích sờ sờ bụng mình: " Đại sư Bạch, con tôi cũng có thể sống sao?"
Bạch Cập gật đầu: " Nhưng vì ngươi sửa mệnh sau khi đã chết, sau này.... Không còn ở trong tam giới ngũ hành nữa. Không phải người không phải quỷ cũng không phải yêu ma."
Ngô Tích cắn răng: " Tôi và chồng tôi vẫn luôn hi vọng có được đứa nhỏ này.... Chỉ cần chúng tôi có thể sống cùng nhau, tôi không sợ gì cả."
Bạch Cập muốn thẻ hội viên Nhân Gian của Tần Thái. Cô không hiểu: " Cái này.... Làm được cái gì sao?"
Bạn đang đọc bộ truyện Vương Quốc Màu Xám tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vương Quốc Màu Xám, truyện Vương Quốc Màu Xám , đọc truyện Vương Quốc Màu Xám full , Vương Quốc Màu Xám full , Vương Quốc Màu Xám chương mới