Cậu chỉ là một tên phế vật mà thôi!
Mà Vân Cảnh Sơ tôi là nhân sĩ tinh anh của xã hội, là đối tượng được mọi người săn đón.
“Vẫn là thôi đi, chúng tôi ở đây có ba người, không tiện.”
Lâm Phong lắc đầu khéo léo từ chối.
“Không sao, hai cô ấy cũng có thể đi cùng! Phòng bao mà tôi đặt đủ rộng.” Vân Cảnh Sơ liếc mắt nhìn Lâm Vân Dao và Lý Tiểu Khả rồi cười nói.
Hai cô gái này ánh mắt trong sáng, chắc chắn vẫn còn non, hơn nữa lớn lên cũng rất xinh đẹp...
Mấu chốt nhất là, hai cô gái này có quan hệ khá tốt với Lâm Phong, chỉ với một lí do này thôi đã đủ để khiến anh ta rung động rồi!
Nếu như có thể hai...
Không biết nghĩ tới điều gì, nơi sâu trong mắt Vân Cảnh Sơ lóe lên một tia dâm ô.
Mặc dù Vân Cảnh Sơ đã giấu rất kỹ rồi, nhưng Lâm Phong vẫn chú ý tới. Đôi mắt anh lạnh xuống trong nháy mắt, anh lạnh lùng nói: “Tôi nói không tiện cậu không nghe thấy à?”
Vân Cảnh Sơ hơi híp mắt lại, dường như không ngờ tới Lâm Phong lại dám nói chuyện với anh ta như vậy!
Ở trong mắt anh ta, bây giờ Lâm Phong anh lăn lộn thành như vậy rồi, tôi mời cậu ăn cơm là nể mặt cậu!
Cậu còn cố ý được đằng chân lân đằng đầu?
€ó điều anh ta cũng không thể hiện ra rằng mình đang tức giận, mà ngược lại vẻ mặt đầy xin lỗi nói: “Lâm Phong, tôi biết bây giờ cậu sống không tốt, thấy tôi ưu tú như vậy thì có thể là trong lòng có chút không công bằng, nhưng thân là bạn học cũ, là thật lòng thật dạ muốn tụ tập cùng cậu.”
“Không phải là cậu vẫn còn tức giận chuyện năm đó đấy chứ? Năm đó mặc dù tôi và cậu có chút mâu thuẫn, thế nhưng những chuyện đó đều đã qua rồi! Không cần thiết phải giữ trong lòng.”
Nhìn đi! Nhìn đi!
Dù sao thì cũng là giám đốc của công ty được đưa ra thị trường!
Khí chất và sự độ lượng này cũng không giống nhau.
Mấy vị lãnh đạo xung quanh cũng rất bội phục, Triệu Song Nhi cũng có các. Nha????h mà khô????g có quả????g cáo, chờ gì ????ìm ????ga???? # Tr????m ????ru????ệ????﹒???????? #
thành tích xuất sắc nối liền nhau.
Mà Lâm Phong lại hơi cau mày, coi như cuối cùng cũng nhìn ra được cách đối nhân xử thế của Vân Cảnh Sơ.
Nụ cười giấu đao điển hình của tiểu nhân!
Đối với người như vậy, thật sự anh không có hứng thú nói chuyện cùng, thế là lạnh lùng nhả ra một chữ:
“Cút.” “Lâm Phong, cậu...”
Nụ cười của Vân Cảnh Sơ cứng đờ, trong lòng cực kỳ tức giận.
Quả nhiên, nghèo là có nguyên nhân!
Loại người có tính cách cuồng vọng như Lâm Phong này có thể sống tốt mới lạt
“Vị bạn học này, cậu không cần thiết phải mở miệng ra là nói bậy bạ như vậy. nhứ?”
Vương Thiên Cao cau mày nói, cảm thấy Lâm Phong này cũng quá không có tố chất, mà Triệu Song Nhi lại hơi nhíu mày đi lên trước nói:
“Lâm Phong, mọi người đều là bạn học cũ! Cảnh Sơ cậu ấy có lòng tốt ý tốt mời cậu, cũng muốn tụ tập với cậu! Tôi thật sự không hiểu tại sao cậu phải như vậy?”
Bạn đang đọc bộ truyện Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ, truyện Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ , đọc truyện Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ full , Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ full , Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ chương mới