Bậc thang dẫn lên các gian khách uốn hình sóng lượn, càng đi lên phía trên càng có tầm nhìn rộng, dễ dàng bắt góc nhìn các màn trình diễn.
Đương nhiên những vị trí ưu tiên sẽ giới hạn, các gian khách trên cao xa hoa, món ăn thức uống có sự đặc biệt hơn, hưởng thụ chế độ phục vụ tuyệt vời hơn, đó chính là gian khách thượng hạng.
Nhạc Đài Các sang trọng từ cách bố trí cho đến chi tiết nhỏ không đáng nhắc tới điển hình là người làm của tửu lâu.
Người phục vụ ở đây mặc cùng một kiểu y phục thống nhất, kiểu y phục trông rất lạ mắt.
Phía trên y phục là một cái áo dài màu xanh dương có xẻ hai tà bên hông, trên vạt áo có thêu hình bông sen trắng có ánh kim tuyến, phía dưới là quần ống rộng suông dài màu nhạt hơn ở trên.
Muốn sai khiến phục vụ còn phải e dè, bởi cách họ ăn mặc đúng là còn đẹp hơn khách, từ lúc mở tửu lâu đến nay chưa từng có ai gây hấn với người phục vụ.
Có lúc họ vô tình nghe một số người có chức vụ cao hơn trong tửu lâu gọi người phục vụ với cái danh nhân viên.
Nhân viên? Mới lạ nha, nghe vào tai thanh nhã thoát tục làm sao ấy.
Thế là từ đó một số khách nhân ngọng nghịu bắt chước.
Như bây giờ chẳng hạn.
Nhân viên lại đây.
Phục vụ nhanh nhẹn đi đến, cười tươi như hoa nói:
Quý khách cần gì ạ? Trong tay nhân viên cầm một cuốn sổ giấy trắng còn kèm theo một cây bút lông, đầu bút lông rất nhỏ không cần chấm mực mà còn có thể viết ra chữ, làm nhiều người sinh ra tia hiếu kỳ chụm đầu vô coi nhân viên viết từng con chữ.
Cho ta một sinh tố dâu, hai trái cây dĩa, một trà sữa trân châu.
Khách nhân gọi xong đặt thực đơn lại chỗ cũ.
Dạ, quý khách đợi một chút, sẽ có ngay thôi ạ.
Nhân viên rời đi kéo theo không ít sự chú ý.
Bọn khách nhân thấy nhân viên rứt tờ giấy khỏi cuốn sổ, trên tấm giấy có một cái lỗ nhỏ, nhân viên đi vài bước đến bức tường gỗ mở nắp một ô vuông âm tường đặt tờ giấy ghi chú lên sợ dây có móc sẵn rồi đóng lại.
Âm thanh loẹt soẹt như là sợ dây bên trong chuyển động, họ nghĩ tờ giấy theo đường dây đó truyền đi.
Hay vậy, Nhạc Đài Các đúng là quá thú vị.
Ta muốn có được bản vẽ cơ quan chuyển động truyền đồ như vừa rồi.
Một người mặc bộ y phục đen cúi đầu mân mê chén trà, người bên cạnh nhìn theo ngón tay hắn.
Ta muốn biết ai là người chế tạo ra những kỳ công này.
Không chừng là nhiều người, không chỉ có một.
Nếu có một quả thật là nhân tài hiếm gặp.
Trong khi khách nhân đang bàn tán xôn xao, tấm rèm đỏ ở khán đài chuyển động chậm rãi kéo lên phân nửa.
Khán đài đặt ở trung tâm, xung quanh bao phủ bởi các màn lụa, khán đài được xây dựng có mưu tính, mọi người không thể thấy cảnh dựng sân khấu, hoặc quá trình chuyển cảnh có kế hoạch qua mắt người xem.
Trống dưới khán đài kêu lên âm vang, hai cánh cửa lớn của Nhạc Đài Các chính thức khép lại sau hồi trống, cửa đóng họ không nhận thêm một khách nhân nào nữa.
Ánh trăng sáng rực ngoài trời cùng mây đen tình tứ thu nhỏ qua khung cửa sổ rải rác trên các tầng lầu.
Ống dẫn truyền đồng đính trên cột phát ra tiếng: Nhạc Đài Các kính chào các quý khách nhân có mặt trong ngày hôm nay.
Nhạc Đài Các trân trọng cảm ơn sự quan tâm của chư vị.
Để chân thành tạ ơn sự quý mến của chư vị, Nhạc Đài Các kính tặng mỗi gian khách một vò Mai Hoa Nhưỡng lấy làm thưởng vị hòa cùng buổi biểu diễn.
Hiện tại đã đến giờ lành, không bắt chư vị đợi lâu, buổi biểu diễn nhạc kịch chính thức bắt đầu, màn nhạc kịch có tên Bạch Tuyết và bảy anh hùng, chúc quý khách nhân tận thưởng vui vẻ.
Tiếng vỗ tay réo rắt tăng thêm nhịp điệu không khí, sôi động đầy khí thế, chờ mong quấn quýt cảm xúc phấn kích lan tràn trong lòng từng người.
Ảnh Thất dựa tay lên lan can ngóng mắt về phía khán đài, người còn lại im ru dõi mắt theo cái người vắt thân mình lên lan can.
Từng màn lụa tung dập dờn như sóng biển che khuất hai bóng hình mạ lên bức tường phẳng lặng, Hạ Tịch Phong có nước muốn đu lan can.
Hắn đặt gối kê cằm dựa trên lan can, hai mắt sáng rực muốn chiếu lên từng điểm nhỏ trên khán đài.
Mộc Yến Đông thông minh hơn chút, y kéo luôn tấm nệm đặt sát lan cang vứt luôn hình tượng các chủ thoát trần, đầu hướng về phía khán đài, cằm đặt trên gối, cái chân phía sau tung tăng đung đưa.
Ngươi chờ mà xem, bảo đảm hay, không hay không ăn tiền.
Mộc Yến Đông tâng bốc không có mức độ.
Hạ Tịch Phong quay đầu nhìn còn lươn không xương nhướng mày nói: Ngươi khôn thế, người thu tiền trước rồi, muốn đòi tiền lại có nước ăn vạ với nhà ngươi.
Mộc Yến Đông úp mặt hít gối, cười cong mắt nói: Khôn mới sống dai.
Hạ Tịch Phong làm mặt ghét bỏ, mở miệng phát âm: Ồ.
Sau đó xoay mặt nhìn xem nhạc kịch khởi động.
Màn rèm tứ phía khán đài kéo lên, bối cảnh xung quanh u ám, đống lửa trong lò nung hừng hực kêu lên rôm rốp.
Một nữ nhân mặc y phục tím, khoác trên người một cái áo choàng đen, gương mặt xuất chúng cười lên một cái làm chết đứng mọi con tim.
Tóc nữ nhân búi gọn, phía trên có đội mũ miện bằng vàng đính ngọc chói mắt tượng trưng cho địa vị cao quý, xem ra là một vị hoàng hậu.
Bà ta đứng trước một tấm gương đồng vươn tay phù phép, giương giọng nói:
Hỡi kẻ nô lệ trong chiếc gương thần, kẻ tới từ nơi xa thẳm, hòa gió và bóng đêm ta gọi ngươi, nói đi, cho ta xem mặt ta.
Bỗng tấm gương từ hình ảnh phản chiếu của hoàng hậu biến thành một khuôn mặt dữ tợn xấu xí của kẻ được bà ta triệu hồn.
Kẻ trong gương nói lời đầu tiên: Muôn tâu hoàng hậu, người muốn biết về điều gì?
Khí chất hoàng hậu phát ra uy quyền cực hạn, bà ta cao giọng nói: Gương thần ngự ở trên tường thế gian ai đẹp được nhường như ta?
Gương thần trả lời: Hoàng hậu nổi tiếng là đẹp.
Nhưng khoan, thần thấy một cô người hầu đáng yêu giẻ rách không che được vẻ dịu dàng của nàng.
Bạn đang đọc bộ truyện Vưu Minh Lòng Tại Yến Đông tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vưu Minh Lòng Tại Yến Đông, truyện Vưu Minh Lòng Tại Yến Đông , đọc truyện Vưu Minh Lòng Tại Yến Đông full , Vưu Minh Lòng Tại Yến Đông full , Vưu Minh Lòng Tại Yến Đông chương mới