Trước khi rời khỏi chốn quân doanh Lâu Bảo Thoa gói ghém một túi bạc cho Mộc Yến Đông, cầm trên tay có vẻ nặng, mặc dù hành thiện không cần báo đáp nhưng cũng không thể khiêm tốn một cách thừa thãi quá mức mà phải xem xét cảnh ngộ bản thân.
Có mắt ai mà không rõ thử hỏi một đứa ăn mày bên đường đánh giá người y một vòng, quan sát xong đủ biết y bần cùng vô kể.
Nào là lương khô, giày dép thậm chí có cả một bộ y phục vải lụa thượng hạng cũng được đóng gói trong tay nải được vương phi thưởng cho.
Nhắm mặc y phục cao quý này lên chắc y sạc nghiệp đến số âm luôn, muốn làm ăn mày chắc bán luôn cả thân có ma nó mua.
Thiêm Châu ngỡ như cách một tầng mây với cái trấn nhỏ lần đầu Mộc Yến Đông đến, nơi đây phố phường nhộn nhịp trong giống thành thị hiện đại lắm ấy chứ chỉ khác chỗ nơi thì cũ mèm nơi thì tân tiến.
Bên đường cạnh mấy vách tường một hàng dài người làm ăn có kinh nghiệm, người ta thường nói muốn bước vào chuyên ngành cần phải nghiên cứu kỹ càng.
Mà dáng vẻ hiện tại của Mộc Yến Đông lại hợp rơ với các vị tiền bối lão làng bên kia, đến gần không chừng bị hiểu lầm cướp mối làm ăn của người ta có khi bị nguyên đám hợp lại đánh hội đồng là tàn đời.
Mộc Yến Đông đảo mắt xem xét tình hình hòng chọn vị trí ẩn nấp sau đó chớp thời cơ học hỏi.
Một hàng người nhờ vào miệng lưỡi trơn tru mà kéo được không ít sinh ý, nhờ ưu điểm thân hình thon gọn như cây tre của mình Mộc Yến Đông dễ dàng tàng hình sau xe đẩy bán rau kế bên bởi vậy tai y mới có thể đường hoàng nghe nghe rõ mồn một màn tình người rơm rớm nước mắt.
Lạy ông đi qua lạy bà đi qua, các vị quý nhân làm ơn làm phước đại từ đại bi rũ lòng thương xót cho cái mạng lay lắt này, ban tặng một đồng tích thành công đức vô biên.
Quý nhân xin hãy rũ lòng từ bi cứu khổ cứu nạn cái mệnh khổ bị đời đày đọa này.
Khụ...!Khụ...!Khụ quý, nhân...!xin...!cứu, cứu giúp...!khụ...!mảnh đời...!khụ khụ...!bất hạnh này.
Ớ ớ..
ớ á ớ..
ấu ớ á....!Có lẽ kẻ này tật lưỡi không thể nói một câu trọn vẹn, đến miếng ăn không cách nào mở miệng truyền đạt lời nói cho người qua đường hiểu.
Mộc Yến Đông: ...!Đúng là top lão làng kinh nghiệm đầy mình không thể xem thường, thực tập sinh sắp vào nghề như y còn quá non, đến cả chính y cũng không tin bản thân mình có thể làm được như họ hay không.
Lấy lòng thương cảm của người khác để nuôi sống bản thân có thực sự tốt không? Trong khi tay chân y còn đầy đủ, nói là không phụ chính mình mà bắt bản thân sống giả tạo đổi lấy miếng ăn cũng quá xấu xa rồi.
Đúng vậy Mộc Yến Đông quyết định rồi, đời này y quyết đi theo con đường chính đạo.
- --
Các vị quý nhân cầu xin các vị ban tặng cho tấm thân nhỏ bé yếu ớt này một ít quan tâm cứu lấy kiếp phận đáng thương không nơi nương tựa trong cảnh đói khổ đau đớn đầy bất hạnh này...!Hàng mi tiểu hài tử run rẩy ậng ậng nước, viền mắt đỏ chót như cánh hồng bị vùi dập không ai thương tiếc.
Chính đạo là gì chứ, chỉ cần không hại người không báo đời là được.
Dừng kiệu.
Lão phu nhân được người hầu dìu xuống, hướng hàng người ăn mặc rách nát đi tới, khớp chuẩn tại vị trí một thân hình nhỏ bé hao gầy.
Cháu tên là gì? Lão phu nhân mỉm cười phúc hậu dịu giọng hỏi.
Đứa bé lúc này mới ngẩng mặt nhìn lão phu nhân, đôi môi run rẩy cất tiếng:
Thưa quý nhân, cháu tên Mộc Yến.
Lão phu nhân vươn tay định xoa đầu y, người hầu bên cạnh ngạc nhiên nhanh nhảu nói: Bẩn lắm phu nhân.
Lão phu nhân không có ý sẽ ngừng hành động, tiểu hài tử cảm nhận một màn ấm áp truyền đến đỉnh đầu, y càng sâu sắc cảm thấy vị lão phu nhân trước mắt này đẹp tựa bà tiên giáng trần.
Mộc Yến, tên rất hay.
Ống tay áo lão phu nhân cơ hồ gần chạm vào một cái bát sức mẻ trước mặt Mộc Yến Đông, âm thanh con keng vọng lại trong khoảng không, cái bát trống rỗng bỗng chốc sáng ngời lấp lánh, bạc vụn tỏa ra ánh sáng đốt mắt tầm nhìn.
Mộc Yến Đông dập đầu liên tục như lấy hết lòng thành khấn lạy thần phật: Con cảm ơn, cảm ơn phu nhân.
Mộc Yến cảm ơn phu nhân, cảm ơn phu nhân rất nhiều.
Lụa là lung lay chạm vào thân hình bé nhỏ, lão phu nhân đỡ Mộc Yến Đông dậy ngăn lại hành động tự làm đau trán của y.
Được rồi, sẽ chảy máu.
Phút chốc bằng mắt thường có thể thấy con ngươi sáng như sao trời của Mộc Yến Đông chợt dâng lên một cơn sóng nước dâng trào không mục đích chỉ đơn giản là cảm thụ tự nhiên không ngăn được.
Hóa ra lấy lòng thương cảm của người khác nuôi sống bản thân không xấu xa đến thế ít ra để Mộc Yến Đông cảm nhận được liều thuốc tinh thần thiếu hụt ở đời trước, một tình cảm xa lạ đứng ở góc nhìn trung tâm luôn ước ao mong đón nhưng không bao giờ có được.
Đến khi đoàn người khiêng kiệu khuất xa Mộc Yến Đông mới thôi không nhìn nữa, hạ mắt nhìn khoảng bạc xa xỉ đối với một kẻ ăn mày, Mộc Yến Đông nói không nên lời.
Này, tiểu tử thúi, ngươi được lắm dám cướp chỗ của chúng ta, ngươi gan trời phải không? Một tiếng chất vấn hùng hồ vang lên bên tai, Mộc Yến Đông nhíu mày quay qua.
Ta không biết, ta đói, vì miếng ăn, vì bần cùng.
Người ngồi bên cạnh nhỏ giọng nom không muốn cho người qua đường nghe thấy nhưng sự chán ghét vẫn không ngừng toát ra trong âm giọng.
Ngươi hay lắm, hôm nay ngươi đợi đi.
Tiểu Yến Đông hiện hồn: Chà! Muốn đánh hội đồng?
Mộc Đông Đông: Cố vọt lẹ.
Mộc Yến Yến: Còn không thì thương lượng, đôi bên hợp tác vui vẻ.
Mộc s Yến Dont: Must have a thoughtful plan ( Phải có kế hoạch chu đáo)
- ---
Đồ lừa người, đồ gạt con nít, aaaaa.
Trong gian phòn lông vũ bay tứ tung, Vưu Minh dùng nấm đấm bé nhỏ liên tục nện vào gối nệm trút giận.
Thiếu gia người bình tĩnh.
Aaa, không, các ngươi nói xem ta làm sao có thể bình tĩnh.
Vưu Minh đỏ mắt ráng kìm chế nhưng giọng nói lại phản chủ yếu ớt run rẩy.
Thiếu gia, người đừng khóc.
Vưu Minh la làng: Ta không có khóc.
Vì sao ta phải khóc, không đáng.
- --
1 tiếng sau.
Minh nhi con bình tĩnh.
Lâu Bảo Thoa vỗ lưng an ủi con trai.
Hu hu, huynh ấy thế mà không từ mà biệt, huynh ấy có còn là người không, hu hu, lừa gạt trẻ con vui lắm sao? Vưu Minh hít mũi, mồ hôi lẫn nước từ hốc mắt hòa quyện.
Lâu Bảo Thoa lấy khăn từ tay Tiểu Liên dịu dàng lau mặt đứa nhỏ, nàng đâu biết sẽ có ngày con trai nàng đau lòng đến vậy, cũng lỗi do nàng không thể giữ chân được chân đứa bé kia, nàng cố khuyên nhủ.
Yến Đông hiện tại bình an, con đừng đau lòng.
Thoáng chốc đáy mắt xám xịt vụt qua tia sáng, Vưu Minh đang đau khổ nấc giọng chợt ngừng.
Bạn đang đọc bộ truyện Vưu Minh Lòng Tại Yến Đông tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vưu Minh Lòng Tại Yến Đông, truyện Vưu Minh Lòng Tại Yến Đông , đọc truyện Vưu Minh Lòng Tại Yến Đông full , Vưu Minh Lòng Tại Yến Đông full , Vưu Minh Lòng Tại Yến Đông chương mới