Sau khi Giang Khắc thẳng thắn, trong xe bỗng nhiên rơi vào trầm mặc.
Ngày trước, Mặc Khuynh rõ ràng thấy được giữa Giang Khắc và Giang Diên có một mối liên hệ nào đó, nhưng sau đó nhìn thấy sự mâu thuẫn của Giang Khắc, cô không thể tiếp tục làm bậy dán cái nhãn "Giang Diên" lên người hắn nữa.
Suy nghĩ của cô là, nếu sự tỉnh lại của cô đã được sắp đặt sẵn, vậy thì âm mưu đằng sau nó chắc chắn sẽ tự tìm đến tận cửa.
Bởi thế, cô từ bỏ sợi dây liên kết từ phía Giang Khắc.
Nhưng--
Mấy câu đơn giản của Giang Khắc, lại khiến Mặc Khuynh khó mà làm ngơ.
Ký ức là giả.
Có thể là hắn chưa từng có quá khứ.
Nếu vậy, hắn thật sự là thế thân đã được sắp đặt từ trước sao?
Nếu đúng, vậy thì! Hắn có thể là kiếp sau của Giang Diên hay không?
Giang Khắc cho xe chạy vào bãi đỗ xe của sân bay.
Mặc Khuynh tháo dây an toàn, nhưng không xuống xe mà hỏi: "Anh muốn hợp tác thế nào?"
Giang Khắc quay đầu sang, đón lấy ánh mắt của cô, nói: "Trao đổi tin tức.
"
"Được.
"
Mặc Khuynh đồng ý rất dứt khoát.
Giang Khắc ngược lại hơi ngạc nhiên.
Mặc Khuynh lại hỏi: "Anh và Hoắc Tư là thế nào?"
"Làm một cuộc giao dịch, sau này cô sẽ biết.
" Giang Khắc nói, không trả lời chính diện.
"Nếu như anh muốn vào căn cứ số 08! " Mặc Khuynh cố ý dừng lại.
Giang Khắc tiếp lời: "Sao hả?"
Mặc Khuynh nhướng mày, cười đầy ý vị, sau đó nhìn hắn, trả lại nguyên câu vừa rồi: "Sau này anh sẽ biết.
"
"! "
Giang Khắc trầm mặc, nhưng một lát sau, hắn bỗng nhiên mím môi, nâng tay đặt hờ trước miệng.
"Đi đây, không cần tiễn.
"
Mặc Khuynh đẩy cửa.
Tuy cô đã nói vậy, nhưng Giang Khắc vẫn xuống xe theo.
Mặc Khuynh đóng cửa lại, khoác ba lô lên, nhìn về phía Giang Khắc ở đối diện.
Giây tiếp theo, Giang Khắc vung tay ném tới cái gì đó, Mặc Khuynh theo bản năng nâng tay bắt lấy, mở ra, trong lòng bàn tay là một điếu thuốc lá.
Mặc Khuynh nghiêng đầu nhìn sang.
Giang Khắc ngậm một cây khác, dùng bật lửa châm thuốc, khói trắng trong thoáng chốc nổi lên, giây lát sau lại bị gió đêm thổi tan.
"Mặc Khuynh.
"
Giang Khắc kẹp điếu thuốc giữa hai ngón tay, nâng mắt nhìn qua, tầm mắt chiếu thẳng, mang theo nguồn sức mạnh nào đó.
Mặc Khuynh bị ánh mắt ấy bao lấy, trái tim hơi trầm xuống.
Google ????????ang nà????, đọc nga???? không q????ảng cáo ( ???????????????????? ????????YEN.
VN )
"Nếu tôi biến mất, có thể Giang Diên sẽ sống lại," Giang Khắc giống như bâng quơ nói ra, giọng nói hơi khàn, từ tốn hỏi cô, "Cô sẽ lựa chọn thế nào?"
Mi mắt cô khẽ giật.
Mặc Khuynh nhìn Giang Khắc, không trả lời.
Gió mát thổi qua, thổi rơi tàn thuốc, để lại một đầu thuốc rực đỏ, ở trong màn đêm chợt sáng chợt tắt.
Hồi lâu sau, thuốc cháy đến cuối, cảm giác bỏng ở tay khiến Giang Khắc hơi giật mình, hắn hồi thần, bỗng cười, dụi tắt điếu thuốc.
Hắn nói: "Chọn anh ta cũng là chuyện có thể hiểu được.
"
"! "
Mặc Khuynh không nói gì, nhìn hắn đang cười, hờ hững mà ung dung.
Ánh đèn chiếu xuống, phủ lên người hắn một tầng mờ ảo, tựa một linh hồn trôi nổi giữa không trung, chỉ cần một cơn gió thổi qua, bất cứ lúc nào cũng có thể biến mất không tìm thấy nữa.
Giang Khắc hé môi, dường như còn muốn nói gì đó.
Nhưng mà, cuối cùng hắn chỉ nói: "Đi đi, không thì không kịp đâu.
"
Mặc Khuynh cúi đầu nhìn điếu thuốc kia, nắm tay lại.
Cô nói: "Tạm biệt.
"
Giang Khắc cũng nói: "Tạm biệt.
Bạn đang đọc bộ truyện Xin Lão Tổ Tông Hãy Cố Gắng Làm Người tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Xin Lão Tổ Tông Hãy Cố Gắng Làm Người, truyện Xin Lão Tổ Tông Hãy Cố Gắng Làm Người , đọc truyện Xin Lão Tổ Tông Hãy Cố Gắng Làm Người full , Xin Lão Tổ Tông Hãy Cố Gắng Làm Người full , Xin Lão Tổ Tông Hãy Cố Gắng Làm Người chương mới