Dịch: CP88
***
Tầm mắt theo Giang Khắc chuyển lên người Tào Tân Thịnh.
Mặc Khuynh lấy ra một chiếc dao găm, chủ động nói: "Để tôi.
"
Dao găm ở dưới ánh sáng phản chiếu những tia sáng lạnh lẽo, đâm vào mắt Tào Tân Thịnh, khiến mồ hôi lạnh trên người ông ta chảy ròng ròng.
Ông ta hối hận rồi.
Ông ta không nên nhất thời vì ham mê sắc đẹp, vì một tin nhắn mà chạy đến đây.
Hai người kia, nhìn qua không giống như chỉ định dọa nạt cho có, mỗi hành động cử chỉ đều giống hệt dân xã hội đen.
Mặc Khuynh chậm rãi đi đến trước mặt Tào Tân Thịnh, ngồi xuống.
Ngón tay quen thuộc đùa nghịch dao găm, cô hơi híp mắt, giọng nói nhàn nhạt: "Không muốn mạng của ông, chỉ muốn hỏi thăm ông vài chuyện.
"
Tào Tân Thịnh muốn đáp "được", nhưng miệng bị nhét vải, chỉ có thể rên ứ ứ, không phát ra thành tiếng, bèn liên tục gật đầu.
Sợ đến mức chảy ra cả nước mắt rồi.
Mặc Khuynh lôi miếng vải nhét trong miệng ông ta ra.
Cô ném nó sang một bên, sau đó nghiêng đầu hỏi Giang Khắc đang đi tới: "Cái thứ gì đây?"
Giang Khắc mặt không thay đổi: "Khăn lau.
"
Mặc Khuynh: "! "
"Ọe.
"
Tào Tân Thịnh cúi đầu nôn khan, cảm giác ghê tởm xộc lên tận óc.
Nhưng mà, cảm giác được ánh mắt thanh lãnh lãnh của hai người, ông ta lại cố nhịn xuống.
"Hai vị tổ tông muốn hỏi gì cứ hỏi đi ạ, tôi sẽ nói hết, nói hết.
" Tào Tân Thịnh lập tức xin tha.
Nửa tiếng trước, ông ta được Giang Khắc hẹn ra, một giây xuất hiện, Giang Khắc lập tức động tay động chân, đánh cho ông ta một trận quay cuồng, không thèm nghe lấy một chữ cầu xin.
Hiện tại, cơ hội tốt như thế đặt ở trước mắt, ông ta phải lập tức bắt lấy.
"Kịch bản của ông có nguyên mẫu?" Mặc Khuynh hỏi.
Tào Tân Thịnh đầu tiên hơi ngây ra, sau đó gật đầu như giã tỏi: "Có có có, thật sự có.
"
Giọng nói của Mặc Khuynh lạnh đi: "Rõ ràng người trong trấn đều không biết câu chuyện này.
"
"Cái này bình thường.
" Tào Tân Thịnh li3m li3m môi khô nứt, "Rất nhiều người không biết chuyện này.
Nghe nói người của một trăm năm trước đều biết, nhưng sau đó có một nhóm người đến đây, tiêu hủy toàn bộ tài liệu ghi chép, còn cấm bọn họ nghị luận, một khi nói ra, nhẹ thì phạt tiền, nặng thì bỏ tù, bởi thế sau đó mới không có ai truyền tai nhau nữa.
"
Lời này của ông ta cũng có mấy phần đáng tin.
Năm đó vì xóa bỏ sự tồn tại của Mặc Khuynh, đúng là có những hành động đó.
Nhưng vấn đề lại xuất hiện.
Mặc Khuynh hỏi: "Vậy làm thế nào ông biết được?"
"Tôi nghe một người bạn đại học là người ở trấn này kể.
" Tào Tân Thịnh sợ hai người không tin, vội vàng giải thích, "Tổ tiên của người đó trước đây từng có tiếp xúc gần gũi với hai người kia, trước khi người cụ cố đó chết đã kể lại, sau đó thì người đó luôn ghi nhớ việc này trong lòng.
"
"Ông ta tên là gì, hiện tại đang ở đâu, tổ tiên tên là gì?"
"Người đó tên là Ân Lâm, tổ tiên thì quên rồi.
Tôi thật sự không biết người đó đang ở đâu, mấy năm trước nghe nói đã quay về trấn này, cắt đứt mọi liên lạc, về sau tôi từng tới đây hỏi thăm, nhưng đều không tìm được tung tích.
" Tào Tân Thịnh căng thẳng nói, tốc độ cực nhanh.
Nghe vậy, Mặc Khuynh và Giang Khắc quay sang nhìn nhau.
Nghe không giống như nói dối.
Ân Lâm.
Mặc Khuynh âm thầm ghi nhớ cái tên này.
Sau đó, Mặc Khuynh không nhanh không chậm nói: "Kể lại câu chuyện ông nghe được đi.
"
Tào Tân Thịnh nuốt ực một cái, vừa căng thẳng vừa đề phòng.
"Nói xong sẽ để ông đi.
Bạn đang đọc bộ truyện Xin Lão Tổ Tông Hãy Cố Gắng Làm Người tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Xin Lão Tổ Tông Hãy Cố Gắng Làm Người, truyện Xin Lão Tổ Tông Hãy Cố Gắng Làm Người , đọc truyện Xin Lão Tổ Tông Hãy Cố Gắng Làm Người full , Xin Lão Tổ Tông Hãy Cố Gắng Làm Người full , Xin Lão Tổ Tông Hãy Cố Gắng Làm Người chương mới