10h tối, hai con người ở trong vườn hoa hồng ngắm sao, cảnh lãng mạn quá chừng. Lexy gối đầu lên cánh tay của James, hai người nằm dưới nền cỏ, không ngại lạnh mà chuyện trò hạnh phúc.- Anh này, vì sao anh lại yêu cô gái như em?_ Nó đưa mắt nhìn hắn hỏi.
- Ưm....Vì Lexy của anh xinh đẹp, thông minh, đa tính cách, đáng yêu, hiền, biết quan tâm người khác và vì anh cần em nên anh yêu em. Ok?_ Hắn nịnh bợ nó hết mức có thể luôn.
- Haha, đính chính để a không hối hận, em không quan tâm người khác, em cũng không đáng yêu và tất nhiên em có thể giết anh lúc nào em muốn, đừng nói em hiền._ Nó chốt bằng vế sau một cách dã man con ngan làm hắn ngớ người tự trách mình.
- Sao anh lại yêu em nhỉ?_ Hắn nhìn lên các vì sao hỏi tu từ.
- Hối hận?_ Nó hỏi.
- No, mà này, sao lúc đó em lại bỏ đi_ Khuân mặt hắn trở lại vẻ nghiêm túc.
- Có lí do_ Nó lảng tránh câu trả lời thật.
- Lí do gì?_ Hắn nhìn nó chằm chằm.
- Lí do gì anh hỏi làm gì, chỉ cần biết bây giờ và mai sau em ở bên anh là được rồi_ Nó ngồi dậy, giọng nhàn nhạt, lành lạnh làm hắn hoảng hốt.
Hắn ôm nó vào lòng mà vỗ về.
- Xin lỗi đã nhiều chuyện nha đại nhân, tiểu nhân không cố ý đâu ạ_ Hắn lại làm nó cười được rồi.
- Ta sẽ tha tội cho ngươi, nhớ đấy_ Nó quay lại nhìn hắn, mặt họ chỉ cách nhau khoảng 4cm.
Và rồi James đang định tiến gần lại hôn nó thì từ đâu một bông hồng đỏ xuất hiện ở giữa hai người, hắn quả là ngạc nhiên, nó thì cười đầy bí ẩn. Hắn nhíu mày nhìn nó tặng cho bông hoa ý một cái hôn nhẹ mà phát ghen.
- Em đang làm gì vậy?_ Hắn khó hiểu.
- Nụ hôn của ta, ngươi muốn mà được à_ Nó lè lưỡi trêu ngươi James.
- Xí, khồng cần, đầy người muốn hôn ta nhá_ Hắn hấn hàm.
- Ngươi dám, ta cắt lưỡi ngươi._ Nó phán câu này xong đứng dậy.
- Em đi đâu đấy?_ Hắn đứng dậy theo hỏi nó.
- Không về chẳng nhẽ ở đấy?_ Nó mặt âm độ nói.
- Cũng được chứ sao._ Hắn cười cợt nói.
- Ngươi có đưa ta về không thì bảo?_ Nó khoanh tay trước ngực hỏi.
- Không_ Hắn chu mỏ ra.
- Không thì thôi_ Lời nói nhẹ tựa lông hồng, nó bước đi theo lối ra khỏi nhà hắn.
- Ơ, thế em về thế nào mà thôi_ Hắn đi theo sau lảm nhảm.
- Thiếu gì người đưa về_ Nó nói.
- Thôi xin người, để tui chở về_ hắn véo má nói rồi lấy xe ra chở nó về.
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Một buổi sáng nữa lại tới, một sáng chủ nhật thanh bình. Hôm nay là ngày đầu tiên nó bình minh muộn. Còn hắn, khác mấy hôm trước, bình minh sớm -_- . Tuy nhiên, lý do mà hắn dậy sớm là một cuộc điện thoại đang diễn ra.
- Alo_ hắn nghe điện.
- Anh James à, em nè_ Một cái giọng nói được coi là yểu điệu thục nữ đi.
- Ai vậy?_ Hắn nhìn màn hình điện thoại nhưng số lạ, không có tên.
- Mới có mấy năm mà anh đã quên em rồi sao. Lục Thái Hà nè_ Cô gái đầu bên kia thở dài.
- Kate, sao bữa nay gọi anh sớm vậy?_ Hắn ngáp ngủ hỏi.
- Hôm nay em về Việt Nam, anh đón em với, ở Việt nam e quen mỗi anh thôi à_ Cô gái ra vẻ nhõng nhẽo.
- Mấy giờ?_ Tới lượt hắn thở dài
- 8h gì đó_ Cô nghĩ lúc rồi trả lời.
Bạn đang đọc bộ truyện Xin Lỗi Bởi Vì Em Chỉ Là 1 Con Ác Quỷ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Xin Lỗi Bởi Vì Em Chỉ Là 1 Con Ác Quỷ, truyện Xin Lỗi Bởi Vì Em Chỉ Là 1 Con Ác Quỷ , đọc truyện Xin Lỗi Bởi Vì Em Chỉ Là 1 Con Ác Quỷ full , Xin Lỗi Bởi Vì Em Chỉ Là 1 Con Ác Quỷ full , Xin Lỗi Bởi Vì Em Chỉ Là 1 Con Ác Quỷ chương mới