Ngạo Đình, Du Nhiên, Bác Minh hiếm khi mới có thời gian ngồi lại với nhau như thế này.
Thật sự công việc của bọn họ quá bận rộn lại đặc thù.
Ngạo Đình thì có thể đột nhiên biến mất bặt vô âm tín vài ngày.
Du Nhiên thì ngay cả nửa đêm đôi khi cũng bị dựng dậy kéo tới bệnh viện vì ca khó, còn Bác Minh thì hễ có án kiện là lại vùi đầu làm việc bất kể ngày đêm.
Ba nam nhân này ngồi nói chuyện cũng càng ngày càng hòa hợp, bổ trợ giúp đỡ cho nhau miễn là đừng có ai cố ý vô tình khoe ra những khoảng khắc họ vui vẻ cùng Hiểu Linh.
Có điều, thói đời những kẻ đang yêu có bao giờ giấu được chuyện về cô gái của mình đâu cơ chứ.
Cứ nói chuyện được dăm ba phút tử tế là y rằng lại mùi dấm, mùi thuốc súng bay ngập trời.
Thế cho nên, rõ ràng khung cảnh góc cafe vô cùng thơ mộng, ba nam thần đỉnh cấp ngồi cùng nhau nhưng xung quanh đó hai dãy bàn, không một sinh vật sống nào dám bén mảng.
Ngạo Đình lên tiếng:
- Chừng gần tháng nữa là sinh nhật Hiểu Linh rồi.
Chúng ta cùng làm chút gì chứ nhỉ? Hôm đó thì không ai được phép độc chiếm cô ấy rồi.
Hay làm hoành tráng một phen, dù gì cũng là sinh nhật đầu tiên của Hiểu Linh khi tỉnh lại và chúng ta được bên cạnh cô ấy.
Bác Minh nhíu mày:
- Hiểu Linh không quá yêu thích ồn ào, nếu không ngày hôm đó cùng tới nhà cô ấy tổ chức ấm cúng vui vẻ thôi?
Du Nhiên mỉm cười, đẩy gọng kính một chút rồi đáp;
- Cái này có lẽ cần gọi Cố Thừa Minh tham gia bàn luận.
Chúng ta cũng chẳng tự quyết được.
Ngạo ĐÌnh có chút mất hứng:
- Gọi Cố Thừa Minh? Gọi anh ta làm gì?
Du Nhiên đủng đỉnh đáp:
- Hai người gần đây không thấy Hiểu Linh thường xuyên về Cố gia sao? Câu chuyện của cô ấy cũng hay nhắc đến Cố Thừa Minh hơn.
Sinh nhật Hiểu Linh, con người đó không thể không biết.
Chỉ sợ chúng ta kỳ công tổ chức sinh nhật cho cô ấy, chỉ với một cú điện thoại bán thảm kể khổ của Thừa Minh, Hiểu Linh sẽ chạy ngay về bên cạnh hắn.
Cả đám chợt rơi vào trầm ngâm.
Chuyện này có thể xảy ra lắm.
Đột nhiên, Bác Minh hỏi:
- Hai người không có ý định ngăn chặn Cố Thừa Minh sao? Cố Thừa Minh yêu Hiểu Linh, cô ấy cũng thích hắn.
Nhưng hai người bọn họ là anh em, xác định chẳng bao giờ có kế quả được.
Tôi chỉ lo sợ, con người ấy một ngày nào đó sẽ làm tổn thương Hiểu Linh vì cái tình cảm vô vọng đó.
Du Nhiên vẫn chỉ cười không nói, Lăng Ngạo Đình thì cà lơ phất phơ đáp chắc nịch:
- Hiểu Linh sẽ không bị tổn thương.
Bọn họ vốn chẳng phải anh em, Hiểu Linh lại biết điều đó.
Câu nói của Ngạo Đình như quả bom làm Bác Minh choáng váng, không tin nổi mà hỏi lại:
- Không phải anh em? Anh chắc không? Anh lấy thông tin đâu ra?
Ngạo Đình cười nhếch miệng, kiêu ngạo đáp:
- Âu Dương Bác Minh, cậu quên tôi làm nghề gì rồi.
Để bảo vệ Hiểu Linh thì mọi người xung quanh cô ấy tôi đều có tư liệu điều tra đầy đủ.
Ngay cả các anh cũng không ngoại lệ.
Cố chủ tịch, Cố Thừa Minh hai người được xem là người thân của cô ấy đương nhiên cũng được chiếu cố kỹ lưỡng.
Lắm khi đọc hồ sơ, tôi còn không hiểu nổi Cố ba làm người như thế nào.
Con người ấy mẫu thuẫn đến cực điểm.
Bạn đang đọc bộ truyện Xuyên Không Thành Nữ Phụ: Tìm Cách Để Sống tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Xuyên Không Thành Nữ Phụ: Tìm Cách Để Sống, truyện Xuyên Không Thành Nữ Phụ: Tìm Cách Để Sống , đọc truyện Xuyên Không Thành Nữ Phụ: Tìm Cách Để Sống full , Xuyên Không Thành Nữ Phụ: Tìm Cách Để Sống full , Xuyên Không Thành Nữ Phụ: Tìm Cách Để Sống chương mới