Nhưng có một chút, phải tự biết lượng sức mình, không được uống say! Đối diện với những sơn trân hải vị này, những người đó ăn đến no say! Yến hội trong phủ của Vân Hạc kéo dài từ giữa trưa đến đêm khuya.
Thật ra mà nói, không có những quan viện trong triều, quả thực Vân Hạc thấy tự tại hơn nhiều.
Không cần phải bồi những người mà mình không thích uống rượu, cũng không cần khách sáo hư tình giả ý với người ta, lúc này cần ăn thì ăn, cần uống thì uống, hoàn toàn không cần cố ky nhiều như vậy.
Mãi đến khí yến hội kết thúc, Vân Hạc và Diệp Tử định giá tất cả lễ vật nhận được trong kho suốt cả đêm.
"Được rồi, chuyện này để ta làm đi!"
Diệp Tử cho Vân Hạc nhìn xem những lễ vật trong nhà kho, sau đó đuổi Vân Hạc ra ngoài: "Hinh uống say rồi, người đi xem nàng ấy đi."
Vị lục hoàng tử này đúng là một kẻ tham tiền!
Ngày đại hôn, không ở trong phòng cùng với tân lục hoàng tử phi của hẳn, chạy tới đây để làm gì?
"Thôi bỏ đi!" Vân Hạc lắc đầu nói: "Vốn dĩ nàng ấy đã rất không vui rồi, bây giờ còn uống say, nếu ta lại đi tìm nàng ấy, ta sợ nàng ấy sẽ coi ta là hái hoa tặc, trực tiếp xuất
chiêu ra một thương đánh chết ta!"
Diệp Tử "phụt" cười một tiếng: "Nào có nghiêm trọng như người nói! Được rồi, mau đi ra đi!"
Vừa nói, Diệp Tử đẩy Vân Hạc ra khỏi nhà kho. Vân Hạc bất đắc dĩ, chỉ đành đi về phòng mình.
Vừa vào đến cửa thì thấy Tân Sênh đang canh giữ và chăm sóc Thẩm Hinh Say rượu.
"Nàng ấy đã tỉnh lần nào chưa?"
Vân Hạc thấp giọng hỏi Tân Sênh.
'Tân Sênh gật nhẹ: "Lúc nấy hoàng tử phi tỉnh được một lát, lôi kéo nô tỳ nói mấy lời say xỉn, sau đó lại ngủ thiếp đi."
"Có phải nàng ấy mắng ta hay không?" Vân Hạc lại hỏi.
Tân Sênh lẩn tránh ánh mắt của Vân Hạc, liên tục lắc đầu: "Không có, không
có... Trên thực tế, quả thực Thẩm Hinh đã mắng Vân Hạc. €ó điều, trình độ mắng chửi người của Thẩm Hinh không cao.
Chỉ toàn loanh quanh mấy từ như "kẻ bất lự:
vô dụng" các thứ... "Được rồi, đừng che giấu cho nàng ấy." Vân Hạc lắc đầu cười nói: "Tính nết của nàng ấy thế nào, ta biết rất rõ."
Tân Sênh lắc đầu, lại lần nữa nói: "Hoàng tử phi thật sự không có măng điện hạ"
"Được được." Vân Hạc cười cười: "Ngươi đi ra ngoài trước đi, ta ở đây với nàng ấy."
'Tân Sênh khom người thưa: "Thân phận điện hạ tôn quý, loại chuyện chăm sóc người khác này vẫn là để nô tỳ làm đi ạ!"
Một vị hoàng tử như Vân Hạc, đều là người khác chăm sóc hắn, nào có chuyện hắn chăm sóc người khác!
Nàng ấy cũng sợ lát nữa Thẩm Hinh lại nói mấy lời say xỉn gì nữa, bị Vân Hạc nghe thấy.
"Mau ra ngoài đi!"
Bạn đang đọc bộ truyện Xuyên Không Trở Thành Người Mạnh Nhất tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Xuyên Không Trở Thành Người Mạnh Nhất, truyện Xuyên Không Trở Thành Người Mạnh Nhất , đọc truyện Xuyên Không Trở Thành Người Mạnh Nhất full , Xuyên Không Trở Thành Người Mạnh Nhất full , Xuyên Không Trở Thành Người Mạnh Nhất chương mới