Khả Lạc ngập ngừng, vẻ mặt cô đầy sự hoang mang xen lẫn ngại ngùng, nhưng không ai biết được tâm cô lại tĩnh như nước, bình lặng đến bất thường, Khả Lạc mở miệng:
- Duy Bách..à..ừm...có thể cho em chút thời gian không.
Trạch Duy Bách nghe câu hồi đáp của Khả Lạc thì cũng có chút thất vọng, tự an ủi bản thân cô ấy sẽ sớm đồng ý thôi, anh nói:
- Tôi đợi em.
Hi vọng em đừng khiến tôi đợi quá lâu.
- Ừm.
Khả Lạc gật đầu.
Trời khuya dần có những cơn gió lạnh, Khả Lạc hơi run rẩy, ôm lấy bả vai mình.
Trạch Duy Bách thấy vậy, anh nắm lấy tay cô kéo vào xe, chỉnh nhiệt độ điều hòa xe lên cao một chút, Khả Lạc nói:
- Cảm ơn anh nhiều.
Trạch Duy Bách đưa Khả Lạc về nhà, nhìn cô tháo xong dây an toàn, Trạch Duy Bách nói:
- Hạ Nhiên.
Khả Lạc nghiêng nhìn anh, mắt cô chớp chớp, chợt anh kéo cô vào lòng, hôn nhẹ lên tóc cô, giọng trầm lại hơi khàn khàn:
- Hi vọng em sớm chấp nhận tôi.
Khả Lạc vòng tay ôm lấy Trạch Duy Bách, không nhúc nhích mà để yên cho anh ôm.
Một lát sau, Trạch Duy Bách buông Khả Lạc ra, cô nói thanh tạm biệt rồi quay người vào nhà, anh vẫn luôn dõi mắt nhìn theo bóng lưng cô, chợt anh thấy cô quay người lại, anh nghe thấy cô nói: "Chúc ngủ ngon", Khả Lạc cười, tung tăng bước vào nhà.
Khả Lạc thấy bà Tiêu đang ngồi ở phòng khách, cô lễ phép:
- Mẹ, con về rồi ạ.
Bà Tiêu đợi Khả Lạc an ổn ngồi gần bà, nhìn cô con gái nhỏ, bà nói:
- Nhiên Nhiên, con với vị giám đốc có quan hệ gì à?
Hai má Khả Lạc ửng hồng, cô thẹn thùng trả lời:
- Anh ấy vừa tỏ tình con, nhưng con vẫn chưa biết nên đáp lại như thế nào.
- Con cứ làm theo chỉ dẫn của trái tim, mẹ không cấm cản con bất kì thứ gì cả, cứ mạnh dạn theo đuổi hạnh phúc.
Khả Lạc nghe vậy, hai mắt cô hơi rưng rưng nước mắt:
- Mẹ, cảm ơn vì đã luôn ủng hộ con.
Bà Tiêu nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của Khả Lạc.
Sau cuộc nói chuyện với bà Tiêu, Khả Lạc về phòng của mình,tắm rửa xong liền nằm bệt trên chiếc giường thân yêu.
......................
Sáng sớm, bà Tiêu chuẩn bị xuống bếp nấu bữa sáng, thì bà thấy Khả Lạc đang loay hoay ở đó, bà lại gần cô, hỏi:
- Sao hôm nay con nấu bữa sáng nhiềy thế?
- À, con...tính đem lên công ty ạ.
Bà Tiêu với vẻ mặt " hiểu thấu chuyện đời " nhìn Khả Lạc, tấm tắc miệng:
- Con gái biết yêu đương rồi, bà cô già đây sắp có con rể rồi.
Khả Lạc e thẹn:
- Mẹ đừng trêu con nữa mà.
Sau khi ăn sáng cùng bà Tiêu, Khả Lạc tranh thủ đến công ty sớm, cô lén lút bước vào phòng làm việc của Trạch Duy Bách, định âm thầm đem cơm cho anh, nào ngờ có giọng nói vang lên:
Bạn đang đọc bộ truyện Xuyên Nhanh Hành Trình Cứu Vớt Nữ Phụ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Xuyên Nhanh Hành Trình Cứu Vớt Nữ Phụ, truyện Xuyên Nhanh Hành Trình Cứu Vớt Nữ Phụ , đọc truyện Xuyên Nhanh Hành Trình Cứu Vớt Nữ Phụ full , Xuyên Nhanh Hành Trình Cứu Vớt Nữ Phụ full , Xuyên Nhanh Hành Trình Cứu Vớt Nữ Phụ chương mới