“Kiếm…” Từ trong miệng Kỉ Tình nhàn nhạt phun ra một chữ, ngay tức khắc, chỉ thấy bội kiếm đeo bên hông của Hoa Tiểu Bạch liền đã đằng không mà lên, bay về phía của y.
Hoa Tiểu Bạch giật mình kinh hô, muốn đưa tay đem nó bắt lại.
Nhưng trường kiếm bản mệnh thường ngày, thời khắc này lại đột ngột không còn nghe theo sai khiến nữa, vững vàng rơi vào tay y :“A, kiếm của ta…”
Là đệ tử của Bắc Phong Kiếm Quân, kiếm của Hoa Tiểu Bạch hiển nhiên sẽ không kém đi đâu.
Tuy là kiểu dáng có hơi nữ tính, nhưng Kỉ Tình cũng không chê.
Nắm lấy chuôi kiếm tinh tế, đính một viên hồng ngọc lấp lánh kia, Kỉ Tình liền đem bội kiếm đưa đến trước mặt, chậm rãi kéo ra.
Ngay tức khắc, lưỡi kiếm sáng chói như tinh quang, mang theo khí tức sắc bén liền đã từng chút một lộ ra, chiếu rọi trên dung nhan như tiên như ma của y.
Hít sâu một hơi, dưới ánh mắt kinh hãi tột độ của chúng nhân, Kỉ Tình liền đã không chút do dự nhấc kiếm, đâm thẳng vào trên lồng ngực của mình, ngạnh sinh sinh đem nó cắt ra một đường thẳng.
Bởi vì Kỉ Tình cố ý thu liễm linh lực, nên một kiếm này cũng trở nên vô cùng dễ dàng.
Trong nháy mắt, máu tươi liền bắn ra, đem ngoại sam vốn đã đỏ tươi yêu diễm, sấn đến càng thêm chói mắt.
“Không…mau ngừng lại!” Rốt cuộc cũng biết Kỉ Tình muốn làm gì, Độc Cô Duy Ngã liền sững sờ tại chỗ, chỉ có thể theo bản năng gào lên, hòng ngăn cản y.
Thế nhưng, mặc kệ đồng tử đã trừng lớn như muốn nứt ra của hắn, Kỉ Tình vẫn không chút lưu tình tiếp tục dùng kiếm vạch ra một vết thương dài hơn gang tay trên ngực mình.
Dù cho đã đau đớn đến mi mày cau chặt, bàn tay cũng có chút run lên, nhưng Kỉ Tình vẫn cắn răng, nhịn xuống tiếng rêи ɾỉ.
Chỉ là, trường kiếm vẫn là không khống chế được mà trượt ra khỏi tay, rơi xuống đất.
“Độc Cô Duy Ngã, nhìn cho kỹ…” Bởi vì đang nén xuống cảm giác đau, nên giọng nói của Kỉ Tình cũng có chút run run.
Nhưng dù vậy, sự kiên định trong mắt y lại vẫn không hề dao động qua.
“Đừng mà! Kỉ Tình! Ngươi không cần…không cần phải làm như vậy…mau ngừng lại…”
Tâm can quặn thắt, đã từng trải qua nỗi khổ bị moi tim, Độc Cô Duy Ngã lại càng hiểu rõ hơn cảm giác đó.
Nhưng càng vì thế, hắn lại càng không muốn Kỉ Tình đi nếm trải.
Chỉ là, thời khắc này, Kỉ Tình căn bản đã không nghe theo những gì Độc Cô Duy Ngã nói nữa.
Thậm chí, ngay cả tiếng khuyên can của hệ thống cũng đều bị y xem nhẹ.
Loại tính cách này của y, nói dễ nghe một chút là bá đạo, tùy hứng, còn nói khó nghe hơn thì chính là cứng đầu, ương bướng, một khi đã quyết định chuyện gì, liền tuyệt đối sẽ không bao giờ hối hận!
Năm ngón tay thon dài, tựa như tác phẩm nghệ thuật, lúc này lại vươn tới trên vết cắt đang đổ máu kia, từ từ chui vào trong.
Ngay tức khắc, vết thương nứt ra, huyết tinh lại càng giống như thác, cuồn cuộn chảy xuống, nhìn thấy mà ghê người.
Đau…
Bạn đang đọc bộ truyện [Xuyên Nhanh] Tra Nam Tẩy Trắng tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: [Xuyên Nhanh] Tra Nam Tẩy Trắng, truyện [Xuyên Nhanh] Tra Nam Tẩy Trắng , đọc truyện [Xuyên Nhanh] Tra Nam Tẩy Trắng full , [Xuyên Nhanh] Tra Nam Tẩy Trắng full , [Xuyên Nhanh] Tra Nam Tẩy Trắng chương mới