Khuyết Dĩ Ngưng trước giờ không ngại khoe thân, nhưng mà đây không phải lúc.
Vết rượu trên áp len nhìn khá rõ ràng, hơn nữa đang thấm dần.
Cố Sơn Tuyết: "cảm ơn, để tôi đưa cô đi thay quần áo.
"
Khuyết Dĩ Ngưng gật đầu, đưa tay che dấu vết trên áo, ra khỏi đám người kia.
Cố Sơn Tuyết lạnh lùng nhìn thoáng qua Cố Thiến Thiến mới đứng sau lưng mình đang cố gắng lùi về phía sau, để ly rượu lên bàn, đi theo Khuyết Dĩ Ngưng.
Cố Thiến Thiến chột dạ, nắm chặt tay mình tự nhủ không được sợ, nhưng vẫn không dám nhìn thẳng vào mắt Cố Sơn Tuyết, vội vàng qua chỗ khác đứng.
Nghi thức chọn đồ của cháu gái Trần lão vẫn đang tiếp tục, không có ai chú ý đến việc ngoài rìa này, cũng không ai để ý trong đám người có hai người đang im lặng rời đi.
Khuyết Dĩ Ngưng nói với người giúp việc muốn một phòng dành cho khách, sau đó vào phòng dùng khăn giấy lau vết rượu trên người.
Khuyết Dĩ Ngưng: "hình như đồ bên trong cũng bị ướt rồi.
"
Khuyết Dĩ Ngưng cởi đồ ra, hôm nay nàng mặc một bộ đồ rộng, để lộ xương xanh quai cùng làn trắng như tuyết.
Cố Sơn Tuyết đang lau chùi, ánh mắt cũng rung động, nhỏ giọng nói xin lỗi: "xin lỗi, tôi không ngờ cô ta lại làm như vậy.
"
Cố Sơn Tuyết không biết nên đánh giá hành vi vừa rồi của Cố Thiến Thiến như thế nào, hiện tại nàng còn phải dựa vào cái tên này và hình tượng Cố gia ở ngoài làm một thể, Cố Thiến Thiến làm như vậy đối với Cố gia mà nói chính là một chuyện xấu.
Nhưng mà với đầu óc của Cố Thiến Thiến thì sao có thể nghĩ được nhiều như vậy, trong mắt Cố Sơn Tuyết chứa sự thờ ơ, nhưng khi ánh mắt nhìn Khuyết Dĩ Ngưng, cảm giác thờ ơ lại biến mất.
Khuyết Dĩ Ngưng: "không sao, cũng không phải lỗi của cô, đúng lúc tôi nhìn thấy thôi.
"
Khuyết Dĩ Ngưng cúi đầu nhìn y phục của mình nói: "nhưng mà chắc tôi phải làm phiền Cố tiểu thư tìm giúp tôi một bộ đồ mang đến, chỗ này ướt nhiều quá, đồ này không thể mặc lại được rồi.
"
Cố Sơn Tuyết: "được, tôi sẽ nhanh chóng mang đến cho cô.
"
Khuyết Dĩ Ngưng: "tôi phải đi tắm một chút, phiền cô ở đây chờ tôi.
"
Cố Sơn Tuyết: "được.
"
Cố Sơn Tuyết ra tín hiệu, nhìn Khuyết Dĩ Ngưng đi vào phòng tắm.
Khuyết Dĩ Ngưng muốn tắm, nhưng mặt vẫn còn lớp trang điểm, chỉ đành dùng nước rửa sạch những chỗ bị dính rượu.
Nàng cũng không ngờ Cố Thiến Thiến lại làm như vậy, đúng là nói tiểu tiện nhân không có đầu óc thì đúng là không có đầu óc thật, nói vậy cũng không bớt lo được, trông chừng cũng thấy phiền, mặc dù có thể nói là tạo cơ hội cho nàng.
Khuyết Dĩ Ngưng rửa sạch rượu trên người, cởi bỏ quần áo dơ ra, che đi phong cảnh trước người mình, nhưng nhìn thấy chỉ có Cố Sơn Tuyết ngồi một mình như cũ, liền giả vờ sơ ý làm rơi đồ trên tay.
Cố Sơn Tuyết ngồi trên sofa, nàng trước giờ là người lễ phép chỉ dám nhìn mặt người ta, nhưng có lẽ vì ảnh hưởng lời nói của Khuyết Dĩ Ngưng trước đó, nên ánh mắt Cố Sơn Tuyết lại bị nơi đó hấp dẫn trước tiên.
Khuyết Dĩ Ngưng cúi người trước mặt Cố Sơn Tuyết, nhặt quần áo dơ bỏ lên tay ghế, thấy Cố Sơn Tuyết lúng túng nhìn đi chỗ khác, thì nhếch môi một cái.
Khuyết Dĩ Ngưng vốn liếng đầy đủ, khắp người tràn đầy hương vị nữ nhân, hàng quý chân thật.
Dù nàng có cúi người hay không làm gì, thậm chí ánh mắt không nhìn ánh mắt Cố Sơn Tuyết, thì Cố Sơn Tuyết cũng có thể cảm nhận được mị lực không thể che giấu trên người nàng đang tản mát.
Khi ngẩng đầu lên Khuyết Dĩ Ngưng thu lại ý cười, lộ ra biểu tình bất đắc dĩ: "thực sự là không thể mặc lại nữa rồi, tôi không thể làm gì khác đành phải đi ra như vậy.
"
Tuy trong phòng có máy điều hòa giữ ấm, nhưng Khuyết Dĩ Ngưng vẫn thấy lạnh.
Cố Sơn Tuyết cởϊ áσ khoác trên người xuống, đặt vào tay Khuyết Dĩ Ngưng: "Khuyết tiểu thư tạm thời mặc áo của tôi vào trước, quần áo chắc phải chờ thêm một chút mới có thể mang đến được.
"
Áo của Cố Sơn Tuyết có chút hương vị mát lạnh, Khuyết Dĩ Ngưng mặc vào, khó khăn lắm mới che được phong cảnh trước người.
Khuyết Dĩ Ngưng dựa vào sofa, chống cằm nhìn Cố Sơn Tuyết: "chúng ta xưng hô khách khí như vậy thì chán lắm, hôm nay tôi đã giúp cô khỏi rắc rối, cũng coi như là bạn của cô rồi, sau này cô gọi tôi là Dĩ Ngưng được rồi.
"
Khuyết Dĩ Ngưng không nói đến vì sao lại muốn thay đổi xưng hô với Cố Sơn Tuyết, nàng không định trong thời gian ngắn kéo thân quá nhanh, Cố Sơn Tuyết là người luôn có cảm giác khoảng cách, khi quan hệ chưa còn đến lúc đó, thì xưng hô thân mật với nàng sẽ tạo hiệu quả ngược lại.
Bạn đang đọc bộ truyện Xuyên Thành Nữ Phụ Tai Tiếng tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Xuyên Thành Nữ Phụ Tai Tiếng, truyện Xuyên Thành Nữ Phụ Tai Tiếng , đọc truyện Xuyên Thành Nữ Phụ Tai Tiếng full , Xuyên Thành Nữ Phụ Tai Tiếng full , Xuyên Thành Nữ Phụ Tai Tiếng chương mới