Thẩm Thanh Nhất muốn nhìn xem trong phường thị, tìm ra biện pháp giải quyết.
Một đường mà đi mới phát hiện, một chút tiền bạc trong tay nàng quả nhiên là không có tác dụng gì.
Đi dạo thong thả qua rất nhiều thương gia, thấy nàng là một cái phàm nhân không có bất kỳ tu vi linh lực, họ đều liếc qua, liền không nhìn nhiều.
Thẩm Thanh Nhất đến cùng cũng không có tìm được biện pháp gì hữu dụng.
Thế nhưng nàng cũng không có từ bỏ, bây giờ liền tạp dịch phong đều không thể vào được, chớ nói chi là ngoại môn, nội môn.
Chỉ có cái phường thị kia, nàng còn khả năng đi xem một chút.
Cho nên mỗi ngày đều sẽ dậy sớm, sau đó đi phường thị dạo chơi.
Phường thị rất lớn, mỗi một lần nàng đi qua đi lại đều rất mệt mỏi, Thẩm Thanh Nhất nhưng không có dừng lại.
Thẩm Thanh Nhất đang tìm kiếm cơ hội đồng thời cũng xem cái này như một loại rèn luyện thân thể.
Thân thể gầy gò nho nhỏ, khuôn mặt vàng như nến, xuyên qua trong đám người.
Liền tại Thẩm Thanh Nhất lặp đi lặp lại như vậy ngày thứ chín, nàng phát hiện một địa phương thú vị lại có ích.
Ở phía Đông phường thị, có một nơi giống như địa phương dạy chữ - thư viện, nàng vừa bắt đầu đi đến thì bị tiếng đọc sách bên trong hấp dẫn.
Bây giờ trong tu tiên giới, sùng bái vũ lực, chú trọng tu tập tiên pháp, có gì không hiểu thì dùng thần thức để xem pháp thuật trong ngọc giản, ngược lại là có rất ít địa phương dạy đọc sách.
Mà cái thư viện nằm ở phía Đông kia lại có tiên sinh đang giảng bài.
Thẩm Thanh Nhất tại thư viện xung quanh dừng lại đã lâu, nghe đến rất nhiều tin tức về thư viện.
Thư viện không lớn, nàng nghe được tiếng đọc sách, là bên ngoài thư viện phát ra âm thanh.
Còn bên trong thư viện, là địa phương đặc biệt dùng để dạy và học pháp thuật chỉ có ngoại môn, là dành cho trẻ nhỏ học vỡ lòng.
Tuyển nhận học sinh cũng là không giống nhau, từ ba tuổi đến năm tuổi đều được.
Thân thể này của nàng từ nhỏ đã không có người dạy bảo, trừ bỏ tự biết nói chuyện, thì sẽ không biết chữ.
Nàng mặc dù có kí ức kiếp trước, thế nhưng chữ thế giới này không giống với chữ của thế giới kia.
Nàng bây giờ chính là một người mù chữ.
Thẩm Thanh Nhất cảm thấy muốn hòa nhập vào thế giới này tốt hơn thì biết chữ là điều không thiếu.
Nàng bồi hồi rất lâu, mỗi ngày đều tại bức tường bên ngoài thư viện, nghe lấy tiếng đọc sách êm ái bên trong, chật vật học tập một vài thứ.
Có lẽ trời cao cũng cảm thấy nàng quá mức đáng thương, cuối cùng tại một góc tường của thư viện, nàng phát hiện một lỗ nhỏ như cái chuồng chó.
Thẩm Thanh Nhất nhìn xem chuồng chó, im lặng.
Không có quá nhiều do dự, nàng kéo ống tay áo, cúi người xuống, hướng về chuồng chó mà bò.
Bạn đang đọc bộ truyện Xuyên Thành Tu Tiên Pháo Hôi Nữ Phối Phía Sau tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Xuyên Thành Tu Tiên Pháo Hôi Nữ Phối Phía Sau, truyện Xuyên Thành Tu Tiên Pháo Hôi Nữ Phối Phía Sau , đọc truyện Xuyên Thành Tu Tiên Pháo Hôi Nữ Phối Phía Sau full , Xuyên Thành Tu Tiên Pháo Hôi Nữ Phối Phía Sau full , Xuyên Thành Tu Tiên Pháo Hôi Nữ Phối Phía Sau chương mới