Chương 17
Tiết Giai Duyệt sắc mặt hồng đến bất bình thường, Hứa Ngạn Văn cảm thấy trong cơ thể có một cổ khô nóng khác thường, khi nãy hai người bọn họ đều ăn chén canh gà mà gia gia tự mình múc, nhất định trong canh gà có vấn đề!
Hứa Ngạn Văn trầm khuôn mặt xoay người đi đến cửa phòng, duỗi tay mở khóa cửa, mới phát hiện cửa đã bị khóa từ bên ngoài.
Xem ra đây là ý của Hứa lão gia đã an bài từ sớm, còn phòng ngừa bọn họ bỏ trốn.
Chỉ có thể nghĩ cách khác. Hứa Ngạn Văn xoay người trở lại.
Tiết Giai Duyệt lúc này cũng đoán được chuyện gì đã xảy ra, lại nghĩ đến lúc trước nguyên chủ đã tính kế Hứa Ngạn Văn như thế nào, nhìn Hứa Ngạn Văn trầm khuôn mặt đi tới, dùng đầu ngón chân cũng biết Hứa Ngạn Văn hiện tại trong lòng có bao nhiêu khó chịu, nói không chừng còn sẽ hoài nghi việc này là cô cùng Hứa lão gia thông đồng cùng nhau dựng nên.
" Em không biết gia gia sẽ sắp xếp việc này, em trước đó không hề nghe nói qua. " Tiết Giai Duyệt nắm chặt ngón tay, cô cảm thấy sắc mặt của Hứa Ngạn Văn thật sự không tốt, ánh mắt giống như thất lang.
Hứa Ngạn Văn khắc chế cảm giác nội tâm khác thường xuống, nhàn nhạt mà " Ân " một tiếng, đi vài bước đến bên cửa sổ nhìn ra bên ngoài, nơi này là lầu 3, phía dưới là mặt cỏ, từ cửa sổ nhảy xuống cũng không quá thực tế, đặc biệt là vào lúc xảy ra loại tình huống này.
" Hiện, hiện tại nên làm gì bây giờ? " Tiết Giai Duyệt trong lòng dâng lên từng đợt từng đợt nhiệt, cảm thấy có chút khó chịu, kéo kéo cổ áo trên người, nút áo đứt ra từng viên, bởi vì quần áo trói buộc thân thể nên trong suy nghĩ càng kêu gào nhiều hơn, cô hiện tại rất muốn đem quần áo cởi ra hết.
Hứa Ngạn Văn quay người lại, vừa lúc nhìn thấy cảnh này, cô khó chịu mà lôi kéo quần áo của mình, sắc mặt ửng đỏ một mảng, màu đen trong con ngươi óng ánh, kiều kiều tích tích bộ dáng, mị sắc người nhìn giống như một đóa hoa hồng diễm lệ!
Có lẽ vì bị trúng dược, nên giờ phút này Tiết Giai Duyệt trong mắt Hứa Ngạn Văn đều xinh đẹp hơn bất luận thứ gì, hầu kết anh lăn lộn một chút, cổ nhiệt từ hạ thân nảy lên tới, xông thẳng lên đỉnh đầu, thiếu chút nữa đã đánh gãy tia lí trí cuối cùng của anh.
" Để tôi nghĩ biện pháp. " Anh cắn răng kiên trì nhẫn nại của cơ thể, kiệt lực lấy lại bình tĩnh, dừng sức nhéo đùi chính mình, đau đớn làm địa não anh thanh tĩnh một chút.
" Được." Tiết Giai Duyệt cảm thấy chính mình nói chuyện đầu lưỡi đều muốn cuốn vào cổ họng, trong đầu cũng giống như là sắp rót đầy keo dần không thể suy nghĩ gì được, cô cố kiên trì cắn răng, nhưng vẫn như cũ cảm thấy nhiệt trong người ngày một cao lên, sắp đem cô đốt trụi.
Hứa Ngạn Văn gian nan mà thu hồi ánh mắt nhìn về phía cô, tránh né mà đi vào bên trong phòng tắm, cũng may mở vòi nước ra, có dòng nước lạnh chạm vào cơ thể, đây đại khái là điểm duy nhất sơ hở của gia gia.
Dùng nước lạnh để rửa mặt, nước lạnh làm Hứa Ngạn Văn đầu óc thanh tỉnh một ít, anh ngẩng đầu nhìn chính mình trong gương, đôi mắt đỏ ngầu, giống như một con sói đói đang tìm kiếm con mồi, nguy hiểm lại rất đáng sợ.
Sự kiềm chế của anh không tồi, mới có thể kiên trì đến bây giờ, nhưng anh không biết gia gia rốt cuộc cho anh hạ nhiều hay ít dược, nếu cứ như vậy đi ra, anh không thể bảo đảm chính mình còn có thể không chịu được.
" Hứa, Hứa Ngạn Văn...... "
Bên ngoài truyền đến giọng nói hổn hển của Tiết Giai Duyệt, rõ ràng Tiết Giai Duyệt đã dùng hết toàn thân sức lực, nhưng giọng nói vẫn như cũ giống như mèo con làm nũng, làm người nghe thấy tâm đều sẽ run lên.
Hứa Ngạn Văn chỉ cảm thấy một cổ nhiệt huyết lại xông thẳng đỉnh đầu, nơi nào đó vừa không dễ dàng gì mà áp xuống đi kia lại lần nữa ngóc đầu trở lại, thậm chí so với trước còn mãnh liệt, cơ hồ làm anh chống cự không được!
" Hứa, Hứa Ngạn Văn...... " Tiết Giai Duyệt lần nữa gọi tên anh, đầu óc cô giờ cũng không phải rất rõ ràng, chỉ còn lại có cuối cùng một tia thanh minh, bước chân hướng tới cửa phòng tắm, trong miệng lẩm bẩm: " Anh rốt cuộc đã nghĩ được biện pháp chưa? "
Hứa Ngạn Văn nhìn thấy Tiết Giai Duyệt xuất hiện ở cửa, cổ áo đều đã kéo ra, lộ ra một tảng lớn da thịt tuyết trắng, trước ngực hai tiểu bạch thỏ như ẩn như hiện, sắc mặt hồng đến dọa người, ánh mắt mê ly, mê người lại mị hoặc, giống như một đóa nở rộ anh túc hoa!
" Hứa...... "
Tiết Giai Duyệt vươn tay, muốn giữ chặt Hứa Ngạn Văn, ai ngờ Hứa Ngạn Văn lại trước một bước giữ cô lại.
Trong tay là một mảnh mềm mại tinh tế, hơi thở thơm dịu nháy mắt đánh úp lại, trong lòng anh đột nhiên run lên, Hứa Ngạn Văn gắt gao mà chế trụ Tiết Giai Duyệt, trong đầu có giọng nói kêu anh ôm lấy cô, nhưng anh còn sót lại lý trí lại nói cho anh biết không thể làm vậy.
Anh muốn đem cô ôm vào trong lòng ngực, lý trí lại kêu anh đem cô đẩy ra, hai cổ cảm xúc đan chéo, phảng phất băng cùng lửa khảo nghiệm.
Tiết Giai Duyệt bị anh giữ chặt, chỉ cảm thấy nơi bị anh chạm vào thực thoải mái, nhịn không được từ đáy lòng phát ra một tiếng rên nhẹ, muốn càng nhiều càng nhiều đụng chạm như vậy, cô mơ mơ màng màng mà đưa bàn tay ra, muốn xoa mặt anh: " Muốn sờ sờ...... "
" Giai Duyệt...... " Hứa Ngạn Văn bắt lấy cái tay của cô, hầu kết trên dưới lăn lộn một chút, thở ra nhiệt khí cơ hồ có thể làm Tiết Giai Duyệt bị phỏng.
" Ân... " Tiết Giai Duyệt đầu óc đã một mảnh mơ hồ, hoàn toàn không thể suy nghĩ được gì, chỉ si si mê mê mà nhìn Hứa Ngạn Văn.
Hứa Ngạn Văn ôm cô, một cổ u hương quấn quanh mũi anh, dụ dỗ anh cúi đầu, gôm lấy càng nhiều hương thơm càng tốt.
" Ngô...... " Khi môi cùng môi dán vào nhau, Tiết Giai Duyệt chân mềm nhũn, cơ hồ ngã vào trong lòng ngực của Hứa Ngạn Văn.
Nội tâm nhẹ nhàng thổi lên tiếng trống kèn, Hứa Ngạn Văn hung ác mà hôn vào cánh môi của cô, giống như một con sói đói muốn đem cô nuốt ăn vào bụng......
Thở dài một hơi, đồ vật trên bồn rửa mặt rơi xuống đất, phát ra một tiếng nặng nề mà trầm đục.
Hứa Ngạn Văn trong não đột nhiên cả kinh, không khỏi mà ngẩn người, ngơ ngác mà dừng lại động tác, trì độn quay đầu, trong gương chiếu ra bộ dáng anh giờ phút này, hai mắt đỏ ngầu, cái trán gân xanh bạo trướng, hoàn toàn đã trở nên không giống chính anh, càng giống như huyết ác ma.
Lại nhìn người nằm trong lòng ngực, quần áo nửa cởi, mị nhãn như tơ, đôi môi đỏ hồng, kiều diễm ướt át......
Trong đầu còn sót lại một tia lý trí nói cho anh, không thể, như vậy không thể......
Trong đầu anh nhớ lại lúc vô ý khi nãy nghe được Tiết Giai Duyệt nói qua nói: " Tôi căn bản là không thích hắn, tôi thích chính là người khác, nhưng hắn là Hứa Ngạn Văn a, gả cho hắn tôi có thể đương Hứa thái thái, cả đời áo cơm vô ưu...... "
Bạn đang đọc bộ truyện Xuyên Thành Vợ Trước Của Nam Chủ Cực Phẩm tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Xuyên Thành Vợ Trước Của Nam Chủ Cực Phẩm, truyện Xuyên Thành Vợ Trước Của Nam Chủ Cực Phẩm , đọc truyện Xuyên Thành Vợ Trước Của Nam Chủ Cực Phẩm full , Xuyên Thành Vợ Trước Của Nam Chủ Cực Phẩm full , Xuyên Thành Vợ Trước Của Nam Chủ Cực Phẩm chương mới