Sau cuộc thi tài không lâu là quá trình chạy lăng xăng giữa các bí cảnh, thu thập đồ tốt của cặp đôi nam chính.
Hệ thống Mười Năm Thất Bát bất ngờ online, dùng cái trạng thái giận tím người bức Phạm Gia Huân đến khe núi có linh thảo mọc như cỏ dại kia thêm lần nữa.
Khác với lần trước phải ngự kiếm phi hành, do trận pháp trước đó đã trải ra, Phạm Gia Huân cầm bản đồ trực tiếp truyền tống đến khe vực.
Cũng vì truyền tống mà huynh đệ Tây Môn bị bất ngờ, Tây Môn Phong Vĩnh không kịp bám víu vạt áo ai đó cùng đi, rầu rĩ hết sức; y chỉ đành dùng bạo lực ép Tây Môn Hinh Anh cùng dùng truyền tống phù đến khe vực kia thôi.
"Chíp chíp" Đại ca, huynh nghĩ ra lý do đúng lý hợp tình để bản thân xuất hiện ở khe vực đó chưa? Huynh có thích ở bên ca phu thì cũng phải cho ca phu chút không gian riêng tư chứ.
Ca phu không xách theo hộ hoa sức giả đại thừa kì như huynh thì có nghĩa nơi đó an toàn rồi, quan trọng là ca phu cũng muốn một mình giải quyết.
Tây Môn Hinh Anh nói cũng đúng, nếu y bám Lâm Thư quá mức thì có thể hắn cảm thấy y phiền phức, cũng không thể thực hiện chút hành động mang chính chất không muốn để người ngoài biết được.
Suy cho cùng, chính bản thân mình mới là người có thể tin tưởng vô điều kiện mà không lo bí mật bị lộ ra nhất.
"Chíp chíp" Đại ca, làm sao mà huynh phát sinh tình cảm với ca phu vậy? Hai người còn chưa quen biết được bao lâu mà!
Tây Môn Phong Vĩnh nhớ lại lúc đầu gặp Lâm Thư, hắn là một tên ngốc xít, hơi đần; đối với đồng môn thì kiêu ngạo đến mũi còn cao hơn trời, trước trưởng bối thì lật mặt thành quý công tử nho nhã lễ độ.
Cảm giác giống như chỉ có ở trước mặt y, hắn mới lộ ra cái bản chất thật sự, không hề che dấu tâm tình hay là lừa gạt qua mắt y.
Trước kia không thiếu người một bên ngoài mặt cười cười, một bên âm thầm cho người đi trừ khử y hoặc là làm ra biểu tình đáng thương ngờ y giúp này nọ; y không giúp thì mắng y là lòng lang dạ thú, trong khi chính họ lại chẳng đưa ra cái lý do gì đúng lý hợp tình để khiến y tự dưng không không vác thêm một kẻ thù.
Trong hình người đã như vậy, khi chịu không nổi truy sát mà huyễn hóa lại càng là gặp những thành phần chẳng ra sao.
Bởi vì mang thương tích, nếu không y cũng chẳng muốn trở thành một con động vật nào đó.
Cho dù y huyễn hóa thành hình dáng con vật gì cũng không tránh được việc người ta muốn biến y thành thức ăn hoặc mang đi bán lấy tiền, khi hắn đã chạy đến rừng sâu núi thẳm cũng không thoát được việc người ta đi săn.
Nhiều lúc Tây Môn Phong Vĩnh không hiểu, y biến thành một con thỏ, bên cạnh còn có cả đàn thỏ khác, tại sao mười người thì hết cả mười người đều nhắm vào y.
Nhắm vào y cũng thôi, mắc mớ gì y chạy còn nhanh hơn những con thỏ khác, người ta vẫn cứ phải lùng sục mà tìm y cho bằng được? Khi đã huyễn hóa thành một con chim nhỏ đang ở tán cây quan sát những người phía dưới, những người nhắm vào y vẫn không từ bỏ cho đến khi trời đã nhá nhem tối, người ta mới về nhà.
Tất nhiên, đó là gặp người bình thường, còn gặp tu giả thì người ta hoặc là không quan tâm, hoặc là khinh thường chẳng ai để ý đến một con vật chẳng có gì nổi trội so với những con khác mà y huyễn hóa thành.
Lần đến Huyễn Tông môn, Tây Môn Phong Vĩnh cũng không muốn vứt hết liêm sỉ mà làm bộ đáng thương đâu.
Chỉ là thương quá nặng, mấy thứ đan dược mà y có không tài nào khiến vết thương khép lại được.
May mà gặp được tên ngốc nghếch kia mới có thể nhanh như vậy mà khôi phục thương tích cùng thực lực.
Tự nhiên Tây Môn Phong Vĩnh lại nhớ đến cái hôm họ cùng ngâm hồ linh tuyền, cái vóc dáng kia của Lâm Thư đúng là khiến người ta ch ảy nước miếng không thôi.
"Chíp chíp" Đại ca! Huynh đang chảy máu mũi kìa!!
Tây Môn Phong Vĩnh giật mình vội dùng cái chân mèo chạm vào mặt nhưng nào có cái gì đâu.
Liếc sang đệ đệ mình cười đến nghiêng ngả, y không nói không rằng, tiến lại, dùng đệm chân đập Tây Môn Hinh Anh như đập bóng; nom có vẻ thuần thục lắm.
Không hề biết tình trạng chim kêu mèo hú ở nhà, Phạm Gia Huân vẫn bình tĩnh đi khắp khe vực để hệ thống thu gom linh thảo ở đây.
Chỉ có hệ thống vừa thu gom vừa xem diễn biến kịch tình mà câm lặng.
Còn đâu nam phụ ngu xuẩn nho nhã lễ độ, còn đâu nam thứ chững chạc gánh vác phận con sen!
… … … …
Bạn đang đọc bộ truyện Xuyên Thư Chi Pháo Hôi Hành Trình tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Xuyên Thư Chi Pháo Hôi Hành Trình, truyện Xuyên Thư Chi Pháo Hôi Hành Trình , đọc truyện Xuyên Thư Chi Pháo Hôi Hành Trình full , Xuyên Thư Chi Pháo Hôi Hành Trình full , Xuyên Thư Chi Pháo Hôi Hành Trình chương mới