Sau mười phút, khi đã ngồi trên giường ở khách sạn, trong đầu Giải Dật hiện lên ngàn dấu chấm hỏi. Cái gì thế này? Ơ hay, thế không phải cậu đưa 250 đồng cho hắn rồi sau đó,
hắn tức giận, đem tiền ném qua một bên, lạnh lùng nói: "Tôi lệnh cho cậu trong vòng ba phút, biến mất khỏi thế giới này." à? Rồi cậu có thể lập tức cầm tiền cút đi, nhân tiện đệ trình đơn từ chức, đổi một công ty khác đi làm. Dựa theo truyện cậu viết thì sự việc nên phát triển như thế. Còn vừa nãy Lý Vũ Trạch lấy 250 đồng, ném cậu vào trong xe, đồng thời lái xe mang cậu
đến khách sạn. Thế này là làm một lần nữa sao? Cậu ngồi
đối diện Lý Vũ Trạch, dùng đôi mắt sáng như đèn, nhìn chằm chằm vào
người ta. Cậu không biết nên làm gì bây giờ, cởi quần áo ra? Giải Dật nghĩ trong đầu, Lý Vũ Trạch hẳn sẽ nói là: "Cởi quần áo ra, tôi muốn nhìn cậu tự thỏa mãn chính mình." Giải Dật bị hình ảnh này dọa đến giật mình. Cậu nghĩ, hiểu rõ nhất nam chính là người tạo ra hắn, Lý Vũ Trạch không cần mở miệng cậu đều hiểu rõ. Thôi thì, diễn cho đạt, nói muốn quan hệ với hắn lại một lần nữa, vậy thì một lần nữa.
Cậu đưa hai cánh tay run rẩy, cởi thắt lưng, lại bị Lý Vũ Trạch dùng cái giọng lạnh lạnh kia "Cậu đang làm cái gì thế?" "Cởi quần áo." Khuôn mặt Giải Dật mờ mịt nhìn về phía hắn, "Anh dẫn tôi tới khách sạn, mục đích chẳng lẽ không phải cái kia à?" "Tôi mang cậu tới là sợ cậu chạy đi, mục đích của cậu rốt cuộc là cái gì? Là cậu tự nói, hay là tôi tự mình điều tra?" Lý Vũ Trạch nói, một tay cầm
túi, đổ toàn bộ đồ vật bên trong ra, trên cao nhất là hồ sơ Giải Dật,
mặt trên hồ sơ in ảnh Giải Dật, tên, chức vị. Lý Vũ Trạch cầm hồ
sơ, nhìn chằm chằm nụ cười xán lạn trên ảnh, vừa nhìn về phía trên
giường có cái đầu rũ xuống của Giải Dật, "Cậu là nhân viên công ty tôi?" "Không cần điều tra đâu " Giải Dật cúi đầu, "Không sai, tôi là nhà thiết kế bộ thiết kế vừa mới chuyển đến." Trong mắt Lý Vũ Trạch, Giải Dật là một người không có bản lĩnh thật sự, chỉ
có thể đi lên bằng cửa sau, "Cậu biết hình dáng mình giống Bách Duyệt?" "Không biết!" Giải Dật một mực phủ nhận, mà cũng bởi vì như thế, bại lộ sự thực. "Người bình thường khi nghe đến cái vấn đề này, không phải nên hỏi trước một
câu Bách Duyệt là ai, cậu (wattpad: hoatrentran) phản ứng lớn như vậy mà nói không biết?" Lý Vũ Trạch đứng dậy đi tới trước mặt cậu, nắm lấy cằm của cậu, ở trên cao nhìn mặt.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!