Nhóm dịch: Thất Liên Hoa “Lão Yến, con gái lớn của ông làm ở khoa nào?” Tống Hoài Sinh hỏi. “Khoa cấp cứu.” “Được, có năng lực.” Tống Hoài Sinh không nhịn được gật đầu. “Nhưng mà quá bận.” Yến Lỗi thở dài: “Bận tới mức không có thời gian sinh con.” Tống Hoài Sinh cười nói: “Nếu hai đứa bé này có thể thành đôi, sau này tôi sẽ bảo viện trưởng đổi vị trí tốt cho con gái lớn của ông, vừa việc nhẹ lại lương cao.”
“Vậy phải xem Trường Tình có phúc khí này không đã.” Yến Lỗi cười cười, ông biết Tống Hoài Sinh không phải khoác lác, lấy năng lực của Tống gia đúng là chín con trâu mất một sợi lông . Từ đầu đến cuối Trường Tình đều cúi đầu rất ít nói chuyện, Tống Sở Di cũng rất ít nói, phần lớn là hai người lớn trò chuyện. Chờ sau khi bữa tối kết thúc, Tống Sở Di chủ động mời Trường Tình: “Thời gian còn sớm, cô muốn đi uống café không?” Trường Tình vẫn đang ở trạng thái tự do, cô giật mình một cái, còn chưa trả lời thì Yến Lỗi đã trả lời thay cô: “Đi thôi, người trẻ tuổi thích uống cà phê, hai đứa đi đi, ba và chú Tống không theo nữa.” Trường Tình không cách nào phản bác, hai vị trưởng bối rời đi, trong phòng chỉ còn Trường Tình và Tống Sở Di.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!