Nhóm dịch: Thất Liên Hoa Thư kí tắt điện thoại, Trường Tình ngẩn người một hồi mới bấm máy gọi cho Tả Khiên: “Tả lão sư, tôi nghe nói anh vì tôi mà đi tìm Trưởng đài…” “Trường Tình, em đừng nghĩ nhiều, cứ làm người chủ trì với tôi là được.” thanh âm ấm áp của Tả Khiên cắt ngang lời cô. Trường Tình cảm động không thôi: “Tả lão sư, cảm ơn anh, anh chính là ân nhân cứu mạng của tôi, là Bá Nhạc của tôi.” Tả Khiên cười một tiếng, sau đó đột nhiên hỏi: “Chỉ là Bá Nhạc thôi sao?” “Sao cơ?”
Tả Khiên muốn nói lại thôi: “… Hiện tại tôi đang đi công tác ở Bắc Kinh, chờ tôi trở lại mời em ăn cơm.” “Không không không, bữa cơm hẳn là tôi mời anh mới đúng.” Trường Tình nhanh chóng nói. “Haha, được.” Trường Tình cầm di động cười không khép được miệng. Tả lão sư thật là người tốt mà, giống như ân sư vậy, chẳng những dạy cô rất nhiều thứ mà vẫn luôn dìu dắt cô.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!