Nhóm dịch: Thất Liên Hoa Bởi vì Trường Tình quá xấu hổ, cô lập tức trợn trắng mắt nhìn chị gái mình. Hôm qua cô kêu lúc nào vậy? Trong đầu các loại hình ảnh chợt lóe, gương mặt cô nóng lên, hình như có kêu nhưng mà là bị dọa mới kêu có được không? “Không như chị nghĩ đâu.” Trường Tình biện giải, nói sang chuyện khác: “Tống Sở Di đâu?” “Cậu ấy đi làm, 8 giờ đã đi rồi.” Trường Tâm cười tủm tỉm: “Còn bảo chị đừng gọi em dậy, thật là cẩn thận mà.” “Em cũng tới đài truyền hình đây.” Trường Tình sợ lại bị trêu, cầm miếng bánh mỳ và hộp sữa đậu nành chạy đi luôn.
Trên đường đi, cô nhận được điện thoại của Tống Sở Di gọi tới: “Chị em nói em đi làm?” “Ừ.” Trường Tình không biết anh có nhớ rõ chuyện đêm qua hay không, trong lòng cảm thấy không yên. “Đêm qua tôi uống say không làm chuyện gì mạo muội đấy chứ?” Tống Sở Di đột nhiên hỏi một câu. “Không có, không làm gì cả, anh ngủ say như chết ấy.” Trường Tình nhẹ nhàng thở ra. “Vậy là tốt rồi, tối ngày mai em có thời gian không? Ba tôi nói muốn em tới nhà ăn tối. Vốn dĩ hẹn hôm nay nhưng tối nay tôi trực ca đêm.” Đầu điện thoại bên kia truyền đến tiếng thúc giục anh, Tống Sở Di đành nói: “Tôi có chút việc, ngày mai gọi lại.”
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!