Nhóm dịch: Thất Liên Hoa Tống Sở Di đau đầu, xoa xoa ấn đường, cầm lấy khăn tay bên người đưa cho cô: “Được rồi, lau đi, đừng có khóc nữa. Vốn dĩ Robben đã nghịch ngợm, lúc trước tôi đã dặn dò em rồi cơ mà. Hiện tại nó mới chỉ đi lạc 2h đồng hồ, vẫn có thể tìm được…” “Thật hả…” Trường Tình cầm lấy khăn tay, đôi mắt chớp chớp, cắn môi nói. Tống Sở Di thở dài. Trường Tình đáng thương nói: “2h30 tôi phải tham gia hoạt động quảng cáo nhãn hiệu, anh có thể… tìm chó trước, tối tôi qua tìm không?” Tống Sở Di cứng đờ, gương mặt banh ra: “Em có tin tôi bóp chết em hay không hả?”
Chân tay Trường Tình mềm nhũn, nhanh chóng cầm tay anh đáng thương nói: “Nếu tôi không đi sẽ phải trả tiền vi phạm hợp đồng mười mấy vạn, tôi không đền nổi.” “Được rồi, được rồi, em đi đi, dù sao em ở lại cũng chẳng làm được gì.” Tống Sở Di xem như hiểu rõ, đàn bà chính là được việc thì ít hỏng việc thì nhiều. “Vậy anh đừng giận tôi nha, nếu tìm được chó thì nhớ gọi cho tôi nha.” Trường Tình lắc lắc tay anh, không tự chủ bày ra bộ dáng làm nũng với Yến Lỗi. Trường Tình muốn ngừng thở, ánh mắt sắc bén liếc xéo cô. Trường Tình sợ tới mức nhấc chân chạy đi.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!