"Du lịch cái gì chứ! Già cả rồi! Ở nhà vẫn khỏe hơn.
Bà không thích làm những việc tốn kém như vậy đâu.
Có tiền thì để đó cho con cháu chứ làm mấy chuyện đó làm gì."
Nghe Chân Đồng nói đến du lịch, bà Vân liền vô cùng phản đối.
Bà luôn cho rằng những thú vui như vậy không nên xảy ra, vừa tốn tiền, lại không có ý nghĩa gì.
Thà để số tiền đó cho con cháu làm ăn còn tốt hơn.
Thấy bà từ chối, cô cũng không quá ngạc nhiên.
Chân Đồng đã quen thuộc với thái độ này của bà.
Ngoại cô chính là kiểu phụ nữ truyền thống, đối với bà, phụ nữ phải hi sinh cho gia đình, cho con cái, sống cuộc đời bình dị, không tranh giành.
Tuy Chân Đồng không thể hiểu nổi đạo lý của bà, nhưng cô cũng không phản bác.
Dù sao bà cũng vì lo con cháu, thậm chí mỗi khi Chân Đồng mua quà cho bà đều bị bà lải nhải, không cho phép cô làm chuyện tốn kém.
Cuối cùng Chân Đồng vẫn im lặng nghe bà ca cẩm, không phản đối tiếng nào.
Dù sau này cô có đi du lịch bà cũng không quản được, lúc đó Chân Đồng chỉ cần nói rằng mình không thể hoàn trả vé máy bay thì dù bà không muốn đi cùng cũng phải tình nguyện đi theo.
Hài lòng với suy nghĩ của mình, cô gật gù nói sang chuyện khác.
Đi dạo được một lát, mấy chốc cả hai đã về tới nhà.
Chân Đồng ngồi xem tivi ở phòng khách, đột nhiên nhớ đến món quà đã mua ở Lam Đình lúc ấy, cô liền vào phòng, tìm kiếm ấm trà trong chiếc vali, rồi mang vào phòng khách đưa cho bà.
Vì bà Vân có sở thích uống trà, nhưng vì sợ mua sắm cầu kì nên rất ít khi uống.
Chân Đồng còn nhớ khoảng thời gian mình sống ở đây.
Lúc ấy bà Vân có thể tiết kiệm đến mức một món ăn có thể ăn đến ba ngày, thậm chí là một tuần.
Nếu không có cô ở cùng thì cả tuần bà chỉ ăn hai món, cá kho và rau luộc..
Với tính cách này của bà, cô thừa biết mình không thể kể chuyện mua quà, nếu không sẽ bị lải nhải cả đêm..
Do vậy, Chân Đồng đã chuẩn bị kịch bản từ trước.
"Ngoại, mở ra xem đi.
Là quà trường tặng, con không dùng nên bà dùng đi."
Bà Vân theo lời cô mở ra xem.
Nhìn ấm trà tỉ mỉ trong tay, sau đó nhìn Chân Đồng với ánh mắt đầy nghi ngờ.
Ấm trà được làm một cách tinh xảo và sắc nét như vậy mà trường lại dễ dàng đem cho sinh viên? Không nhìn kĩ thì bà vẫn biết đây là đồ mắc tiền!
Cô trước đây cũng hay mua cho bà những món đồ như vậy, kết quả bị mắng suốt một ngày.
Còn nhớ lúc đó bà bị đau vai, Chân Đồng đặc biệt lấy tiền học bổng mua cho bà một chiếc máy mát xa 360 độ.
Tuy rất cảm động về tấm lòng của cháu gái nhưng bà Vân không hy vọng cô sẽ vì mình mà làm ra những chuyện như vậy.
Cá nhân bà cảm thấy, chỉ cần Chân Đồng sống tốt thì bà thỏa mãn lắm rồi.
"Là giáo sư nhờ con làm vài việc, lúc đó con có nói bà cũng thích trà nên cô liền tặng cái ấm trà này, xem như quà cảm ơn."
Chân Đồng mặt không đỏ, tay không run, đối với sự nghi ngờ của bà Vân hoàn toàn bình thản.
Giống như chứng tỏ sự thật trong lời nói của mình, cô cũng không tránh né ánh mắt dò xét của bà.
Tuy không mấy tin tưởng nhưng thấy Chân Đồng không có dấu hiệu của sự nói dối, bà cũng không nói gì.
Âm thầm lấy ấm trà đem đi rửa, sau đó nấu ra một bình trà, tự mình thưởng thức.
Còn không quên đưa một chén cho cháu gái, mặc dù biết cô rất ít uống trà.
Bạn đang đọc bộ truyện Ý Nghĩa Của Chân Đồng tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ý Nghĩa Của Chân Đồng, truyện Ý Nghĩa Của Chân Đồng , đọc truyện Ý Nghĩa Của Chân Đồng full , Ý Nghĩa Của Chân Đồng full , Ý Nghĩa Của Chân Đồng chương mới