Trong màn đêm đen kịt. Mưa to như là đá vậy, lộp bộp lộp bộp đập xuống cửa sổ xe. Tần Thì ngồi ở trên ghế phụ, nhìn thấy tin nhắn được gửi đến trên Wechat, anh ta chuyển đổi thành văn bản trước. Triệu Thanh Hoan: “Tần Thì, cái đồ bệnh thần kinh nhà anh.” Xem xong văn bản, anh mới ấn mở cái nút truyền ra giọng nói. Tiếng Triệu Thanh Hoan cáu kỉnh từ trong loa điện thoại truyền ra. “Tần Thì, cái đồ bệnh thần kinh nhà anh.” Tài xế ở bên cạnh mở miệng.
“Cậu chủ, có cần với người bên nhà họ Triệu kia……” Tần Thì đẩy đẩy cái kính mắt cọng vàng, ánh mắt lạnh đi một chút, nhưng ý cười trên khóe miệng còn chưa nhạt đi, cắt ngang lời tài xế nói: “Anh đã từng yêu đương chưa?” Vẻ mặt tài xế đầy sợ hãi, sao cậu chủ lại đột nhiên quan tâm đến cuộc sống cá nhân của anh ta thế. Anh ta ấp úng nói: “Cậu chủ, tôi vẫn chưa từng yêu đương.” “Cô gái nhỏ cáu kỉnh là chuyện rất bình thường.” Ý cười trên khóe miệng Tần Thì dần dần trở lên lạnh lùng, giọng điệu xoay chuyển một cái, anh ta lạnh lùng nói: “Nhà họ Tần và bên nhà họ Triệu kia đều không nên nói, quản lý cho tốt cái miệng của cậu.” Tài xế vội vàng gật đầu: “Vâng ạ.” Tần Thì đặt điện thoại ở một bên, mở laptop mang theo bên mình ra xem văn kiện.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!