Gần 1s sau khi gửi tin nhắn. Lý trí của Triệu Thanh Hoan quay trở lại, cô nhanh chóng ấn nút thu hồi tin nhắn. Sau khi thu hồi tin nhắn, thì cô cũng không quan tâm nữa, tắt máy, nhìn điếu thuốc trên tay, ở ngón thứ 2 và ngón thứ 3, hút một hơi dài. Triệu Thanh Hoan là một người nghiện thuốc lá, nhưng cô cũng rất ghét hút chúng. Bởi vì mẹ cô mất cách đây 4 năm, nên cô hút một ngụm đầu tiên rồi không bỏ được nữa. Nói một cách khác thì, cô không có lý do gì để bỏ cả. Hút thuốc tổn hại sức khỏe. Tổn hại sức khỏe cũng tốt, cô thậm chí còn nghĩ nếu có thể bị tai nạn ngoài ý muốn mà chết đi, cứ như vậy mà biến mất khỏi thế giới này thì tốt biết bao. -------
Quán bar. Giang Nhượng say khướt đang ôm cổ Tịnh Ngộ “anh Ngộ, hôm nay nhìn thấy Triệu Thanh Hoan, anh cảm thấy thế nào?” Tịnh Ngộ ghét bỏ mùi rượu trên người hắn, đẩy hắn ra. Giang Nhượng xụi lơ, nằm bệt trên ghế sô pha, nói không ngừng “tiểu Thanh Hoan càng ngày càng xinh đẹp, càng ngày càng chói mắt, chỉ có điều anh Ngộ à, em nói thật lòng nhá, Thanh Hoan không thích tính khí của anh đâu, mặt "lạnh" như phật tổ vậy, anh ấy, cần hư một tý, mới có thể khống chế được cô ấy ” Tịnh Ngộ nhìn vào màn hình điện thoại. Mới nãy, cô mới thu hồi một tin nhắn. Mặc kệ cô có thu hồi nhanh thế nào, thì anh cũng thấy được rồi. Hận ư?
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!