Để tiện lái xe, cô mặc một bộ quần áo bó sát bằng da màu đen.
Sau khi tới nơi, cô liền tháo mũ bảo hiểm trên đầu xuống, mái tóc đen dài đổ xuống vai, đẹp đến mức người ta líu lưỡi.
Nhìn thấy cô xuất hiện Lục Cảnh Lễ suýt thì không kìm được mà huýt sáo tán thưởng.
“Lục Kình Vũ, con tưởng là ba không dám đụng vào con thật đấy à?” Trong một góc của phòng khách, Lục Đình Kiêu túm chặt lấy cậu con trai đã hết đường chạy, thằng nhóc đang giãy giụa trong lòng anh như một con thú non đang giận giữ điên cuồng xoè vuốt cào cấu.
“Không được làm thế!” Ninh Tịch nhìn thấy cảnh này vội vã lao đến, giằng lấy Tiểu Bảo về phía cô.
Tiểu Bảo ngầng đầu lên nhìn người vừa mới đến, ngây người ra trong giây lát.
Sau đó hai mắt đỏ bừng lên, chui tọt vào lòng Ninh Tịch, dính chặt lấy cô không chịu buông ra.
Nhìn thấy bánh bao nhỏ hôm qua vẫn còn đáng yêu mềm mại giờ phút này trên mặt tràn đầy sợ hãi, cả người run rẩy, Ninh Tịch đau lòng muốn chết.
Cơn tức trỗi dậy, giờ thì cô cũng chẳng thèm quan tâm người trước mặt mình là đại boss đáng sợ nữa, nói liền một chặp: “Ngài Lục, tôi biết tôi là một người ngoài không có lập trường để nói cái gì cả nhưng tôi vẫn phải nói với ngài một câu, cách thức giáo dục con của ngài có vấn đề, trẻ con luôn cần sự quan tâm ấm áp nhất huống chi tình trạng của Tiểu Bảo lại đặc biệt như vậy, không chịu được k1ch thích, lại không có mẹ ở bên cạnh, ngài nên nhẫn nại một chút, bao dung một chút mới đúng chứ.
Tại sao lại có thể hung ác với thằng bé như vậy? Ngài không nhìn thấy thằng bé sợ đến mức nào ư? Thế mà ngài còn muốn đánh nó?”
Lục Đình Kiêu: “Là lỗi của tôi.”
Lục Cảnh Lễ: “….” Ha ha
Nghe thấy ông anh nhà mình dứt khoát nhận sai như thế, Lục Cảnh Lễ chỉ còn biết cười ha hả.
Lúc em bảo với anh cách dạy con của anh có vấn đề thì anh quay sang chửi luôn, người ta vừa mới mở miệng thì sao anh lại ngoan như cái gì ấy!
Sau khi Ninh Tịch đến Tiểu Bảo như thể một con cún con tìm được chủ của mình, gọi một cái là ngoan ngoãn nghe lời, so với cái dáng vẻ sư tử con phát cuồng lúc nãy cứ như là hai người, ngoan ngoãn để Ninh Tịch dắt về phòng.
Trên sofa, Ninh Tịch nhẹ nhàng vuốt v3 cái đầu nho nhỏ của Tiểu Bảo trấn an: “Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Sáng hôm nay vẫn còn tốt lắm cơ mà?”
Bạn đang đọc bộ truyện Yêu Một Được Hai - Cô Vợ Của Lục Tổng tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Yêu Một Được Hai - Cô Vợ Của Lục Tổng, truyện Yêu Một Được Hai - Cô Vợ Của Lục Tổng , đọc truyện Yêu Một Được Hai - Cô Vợ Của Lục Tổng full , Yêu Một Được Hai - Cô Vợ Của Lục Tổng full , Yêu Một Được Hai - Cô Vợ Của Lục Tổng chương mới