Tính đến hiện tại, Kiều Chính Hạo đã trở nên chín chắn rất nhiều, vài hợp đồng lớn đều do anh mang về, bố anh cũng đã nói chuyện với Mạc Nhược Vũ về việc để anh thay thế vị trí tổng giám đốc của ông.
Về việc này Mạc Nhược Vũ ủng hộ, còn nghĩ đến luôn việc từ chức bởi cô đã từng hứa với bố anh sẽ ở lại cho đến khi anh có khả năng lãnh đạo công ty, bây giờ mong ước đó đã trở thành sự thật.
Sáng thứ hai đầu tuần, bố Kiều Chính Hạo đích thân mở cuộc họp nhượng chức, tuy trước đây Kiều Chính Hạo ăn chơi nhưng hiện tại không ai có thể phủ nhận công sức của anh, một trăm phần trăm đều tán thành.
Kết thúc cuộc họp, Mạc Nhược Vũ vừa về đến phòng làm việc thì Hải Lâm gọi điện đến.
"Nhược Vũ, hôm nay công ty có việc, có lẽ anh phải tăng ca"
"Không sao, anh làm việc đi, em tự lo được mà"
Cúp máy, Mạc Nhược Vũ vừa xoay đầu đã đụng ngay Kiều Chính Hạo, trông anh rất bình thản, không cười không giận, vừa lên chức tổng giám đốc thì thái độ đã khác hẳn.
"Cuối tuần anh Bang kết hôn, em phải cùng tôi trở về"
"Kết hôn? Đột ngột vậy à? Anh ấy có đối tượng khi nào?" Mạc Nhược Vũ ngạc nhiên, Kiều Kiến Bang chưa từng có bạn gái công khai bỗng nhiên lại kết hôn.
"Là do em không biết thôi, cuối tuần gặp"
Thái độ lạnh nhạt của Kiều Chính Hạo vô cùng rõ ràng, nói xong liền xoay lưng đi ra ngoài.
Mạc Nhược Vũ tự cười nhạo bản thân, tại sao cô lại mong đợi Kiều Chính Hạo sẽ hành động hơn là một vài lời nói?
Về nhà sớm, Mạc Nhược Vũ gọi đồ ăn bên ngoài, ăn vội vàng rồi làm việc, cố gắng hoàn thành mọi thứ để từ chức, sau đó thông báo ly hôn rồi bắt đầu một cuộc sống mới.
Đang làm việc nửa chừng, Mạc Nhược Vũ không ngăn được não mình nghĩ về Kiều Chính Hạo, cô thật sự rất tò mò anh đang làm gì, liệu có đang vui vẻ bên cô gái khác.
Ngày trước Kiều Chính Hạo qua lại với bao nhiêu người Mạc Nhược Vũ đều không bận tâm, nhưng bây giờ lòng cô cứ khó chịu không yên.
Mọi thứ rõ ràng vẫn đang tốt, Kiều Chính Hạo cũng thay đổi tích cực nhưng Mạc Nhược Vũ lại cảm thấy không quen.
Cô đứng dậy về phòng ngủ, mở tủ thẫn thờ nhìn quần áo Kiều Chính Hạo vẫn còn treo ở yên đó, cô giơ tay lấy chiếc áo vest đen nằm trong góc, chưa từng thấy anh mặc trước đó nhưng lại treo ở đây.
Lúc vuốt vải áo, Mạc Nhược Vũ sờ phải thứ gì đó trong túi, cô không lưỡng lự liền lấy ra xem, là kẹp cài cà vạt mà cô tự tay gài cho anh vào hôn lễ.
Đầu óc Mạc Nhược Vũ có chút mông lung khó hiểu, tại sao Kiều Chính Hạo lại giữ nó đến tận bây giờ? Hay chỉ đơn giản anh bỏ quên không nhớ lấy ra?
Bạn đang đọc bộ truyện Yêu Thầm Vợ Cũ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Yêu Thầm Vợ Cũ, truyện Yêu Thầm Vợ Cũ , đọc truyện Yêu Thầm Vợ Cũ full , Yêu Thầm Vợ Cũ full , Yêu Thầm Vợ Cũ chương mới