Ra khỏi nhà hàng, không đợi đến trưa Kiều Chính Hạo về thẳng khách sạn, sẵn tiện mua thêm ít bánh ngọt và trà đào tại một cửa hàng nổi tiếng trên đường.
Vừa mở cửa phòng đã bắt gặp ngay Mạc Nhược Vũ ngồi chống má ở sofa, vẻ mặt đăm chiêu nhìn màn hình máy tính, Kiều Chính Hạo đến gần cô vẫn chưa phát hiện ra.
Anh đưa mắt xem thử điều gì lại thi hút hết sự tập trung của cô, trên màn hình máy tính là thông tin của La Hàn mà trang chủ công ty anh ta đăng tải.
Gương mặt Kiều Chính Hạo thoáng lên tia cười, ngồi xuống bên cạnh Mạc Nhược Vũ cô mới thoát khỏi suy nghĩ, giật mình quay sang nhìn anh.
"Sao anh về sớm vậy?"
"Tôi mới đi hơn hai tiếng em đã gọi nên về cho em đỡ nhớ" Kiều Chính Hạo nhướng mày, vẻ mặt lưu manh không giấu đi đâu được, tay bận rộn mở hộp bánh.
Nghe Kiều Chính Hạo nói đầu Mạc Nhược Vũ có chút choáng váng, ai nói là cô nhớ anh? Nếu không phải thắc mắc chuyện La Hàn cô đã không gọi.
"Chính Hạo, La Hàn với cô gái anh ta đính hôn đã hẹn hò bao lâu rồi?"
"Bốn năm"
"Bốn năm?" Mạc Nhược Vũ ngạc nhiên, đầu óc rối loạn, La Hàn bên ngoài trăng hoa liệu cô gái kia có biết, nhỡ sau khi kết hôn giống cô thì chẳng phải phí thanh xuân sao, nhưng sao Kiều Chính Hạo lại biết?
Cô nghi hoặc hỏi: “Chính Hạo, anh có thân với La Hàn không?"
Kiều Chính Hạo đưa cốc trà đào đã được cắm ống hút đến miệng Mạc Nhược Vũ, thong thả nói: “Trước đây cùng nhau đua xe"
Mạc Nhược Vũ cầm lấy cốc trà, Kiều Chính Hạo với La Hàn đã quen nhau từ trước, chuyện hợp tác còn giả vờ kéo cô vào để tạo cơ hội cho bản thân làm loạn, Kiều Chính Hạo quả thật đáng sợ.
"Anh ta có bạn gái, anh biết anh ta qua lại với Hạ Liên sao không khuyên ngăn?"
"À" Kiều Chính Hạo kéo dài giọng đắc ý, liếc nhìn Mạc Nhược Vũ đang mặt mày khó coi, anh nhếch môi cười: “Là anh họ cậu ta"
Sắc mặt Mạc Nhược Vũ lập tức tươi tỉnh trở lại, Hạ Liên không qua lại với bạn trai người khác, La Hàn không phản bội bạn gái, bạn gái anh ta cũng không bị cắm sừng, may thật.
Kiều Chính Hạo đưa muỗng bánh kem đến, Mạc Nhược Vũ liền lắc đầu từ chối, vẫn chưa hết hiếu kỳ: “Vậy hôn lễ của La Hàn, tôi có nên đến không?"
"Chúng ta phải đến!" Kiều Chính Hạo nhấn mạnh.
"Tôi lại phải giả làm vợ anh?" Mạc Nhược Vũ biểu tình phản đối.
"Em lấy tư cách tình nhân của tôi cũng được" Kiều Chính Hạo cười sâu xa: “Như thế càng kích thích hơn”
Mạc Nhược Vũ ném cho Kiều Chính Hạo cái nhìn đầy khinh bỉ, thân phận rõ ràng không muốn, chỉ toàn thích dây dưa mập mờ, cô lại cực kỳ ghét điều đó.
Trên môi Kiều Chính Hạo hiện lên nụ cười nhàn hạ, anh tiến sát tai cô nói thật rõ: “Nhược Vũ, em nhất định sẽ là cô gái hạnh phúc nhất! "
"Anh có ý gì?" Mạc Nhược Vũ có chút hoang mang, đột nhiên Kiều Chính Hạo nói ra lời này khiến cô không khỏi lo sợ, bụng dạ anh có bao giờ tốt.
"Em phải nhớ thật kỹ" Kiều Chính Hạo thì thào, hôn phớt lên môi Mạc Nhược Vũ.
Kiều Chính Hạo của hiện tại khiến Mạc Nhược Vũ vô cùng bất an, trước đây anh luôn thẳng thắn với cô có gì nói nấy nhưng bây giờ nửa úp nửa mở làm cô không biết đường nào mà lần.
Bạn đang đọc bộ truyện Yêu Thầm Vợ Cũ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Yêu Thầm Vợ Cũ, truyện Yêu Thầm Vợ Cũ , đọc truyện Yêu Thầm Vợ Cũ full , Yêu Thầm Vợ Cũ full , Yêu Thầm Vợ Cũ chương mới