Nhìn gương mặt khổ sở của Mạc Nhược Vũ, Kiều Chính Hạo bật cười khổ, nghiêm túc nói sự thật đã luôn che giấu: “Anh biết, nó là con anh”
“Sao anh biết?”
Kiều Chính Hạo cảnh giác nhìn Mạc Nhược Vũ, khẽ thở dài nặng nề: “Về nhà nói”
Mạc Nhược Vũ nôn nóng bao nhiêu Kiều Chính Hạo lại tỏ ra bình thản bấy nhiêu, nhưng ít ra chính miệng anh đã thừa nhận đứa bé trong bụng cô là con anh, chứng tỏ...
Khi đến nơi Mạc Nhược Vũ ở để thu dọn đồ, Kiều Chính Hạo muốn ngất ngay tại chỗ, khách sạn cô ở chỉ ở ngay đầu hẻm vào nhà, làm anh trước đó lo đi tìm ở chỗ xa nên mãi chẳng tìm ra được.
Về đến nhà, vừa vào phòng ngủ cất đồ, Mạc Nhược Vũ nóng lòng bám theo sau Kiều Chính Hạo hỏi cho bằng được: “Rốt cuộc sao anh biết là con anh? Chẳng phải anh nói qua Tết mới điều trị hay sao?”
Kiều Chính Hạo dùng vẻ mặt hoài nghi nhìn Mạc Nhược Vũ, tay lấy quần áo cô treo vào tủ quần áo, điềm thản hỏi: “Nó có phải con anh hay không chẳng lẽ em không biết?”
“Em không phản bội anh, nhưng chẳng phải anh...!thì làm sao có được?” Mạc Nhược Vũ ức chế mếu máo khóc trong oan ức.
Kiều Chính Hạo nắm tay Mạc Nhược Vũ dẫn cô đến sofa ngồi xuống, anh ngồi chổm trước mặt cô, nghiêm túc hỏi: “Em có nhớ đã từng hứa với anh dù kết quả ra sao vẫn chấp nhận anh?”
Mạc Nhược Vũ vội vàng gật đầu khẳng định.
Kiều Chính Hạo nhìn thẳng vào mắt Mạc Nhược Vũ, hít sâu một hơi lấy can đảm tiết lộ bí mật: “Trước khi kiểm tra sức khỏe trước kết hôn, anh đã thắt ống, hôm đó chúng ta bàn chuyện có con, anh đã đi nối lại, một tháng không làm gì là để hồi phục, sau đó...”
Còn chưa nói xong Kiều Chính Hạo lập tức bị Mạc Nhược Vũ đá vào ngực ngã ngửa ra sau.
Anh đau đớn ôm ngực chồm dậy, bắt gặp gương mặt giận dữ của cô liền ngửi được mùi nguy hiểm, vội ôm chân cô cầu xin: “Công chúa nhỏ, anh sai rồi, em đừng kích động, sẽ nguy hiểm cho con lắm”
“Kiều Chính Hạo, anh hết lần này đến lần khác trêu đùa tôi, anh vui lắm sao?” Mạc Nhược Vũ thở dốc, không có sức để quát.
“Anh sai rồi, anh thề đây là lần cuối cùng” Kiều Chính Hạo ôm chặt lấy chân Mạc Nhược Vũ nài nỉ, dáng vẻ vô cùng khốn đốn.
Mạc Nhược Vũ không còn hơi sức nổi giận, cô chỉ tức Kiều Chính Hạo lại trẻ con làm ra những chuyện như vậy, cô cũng đã đoán được ý đồ của anh muốn thử lòng cô, hại cô còn nghi ngờ chính bản thân làm chuyện có lỗi với anh mà không biết.
Nhớ đến những chuyện phải chịu vì Kiều Chính Hạo, Mạc Nhược Vũ vừa ấm ức vừa tủi thân mà bật khóc.
Kiều Chính Hạo không ngờ chuyện ngày đó anh nghĩ đơn giản nhưng lại trở nên nghiêm trọng ở hiện tại.
Anh áy náy ôm Mạc Nhược Vũ vào lòng dỗ dành, những trò đùa hay kế hoạch cũng đã đến lúc phải dừng lại.
Hôm sau Kiều Chính Hạo cùng Mạc Nhược Vũ đến bệnh viện kiểm tra, lúc siêu âm bác sĩ vừa chỉ tay lên màn hình siêu âm vừa nói: “Là sinh đôi”
Kiều Chính Hạo và Mạc Nhược Vũ kinh ngạc nhìn nhau, anh vừa bất ngờ vừa vui mừng.
Bạn đang đọc bộ truyện Yêu Thầm Vợ Cũ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Yêu Thầm Vợ Cũ, truyện Yêu Thầm Vợ Cũ , đọc truyện Yêu Thầm Vợ Cũ full , Yêu Thầm Vợ Cũ full , Yêu Thầm Vợ Cũ chương mới