Trong phòng thoang thoảng mùi hương lạ lẫm, Kiều Ly sững sờ khựng lại, nhìn bàn tay dính máu của mình rồi thất thần ngẩng đầu lên.
Cô hoảng hốt đẩy Thế Sơn ra, hai chân loạng choạng lùi về sau, ánh mắt thâm tình vừa rồi đáng sợ hơn bất kì điều gì.
Cô lập tức nghĩ đến con gái mụ Hen rồi tự nhắc nhở bản thân, một phút xao động với người đàn ông này có thể gi ết chết ý định chạy trốn của cô.
- Lấy giúp tôi băng gạc.
Kiều Ly chần chừ nhìn Thế Sơn nhăn nhó ngồi phịch xuống giường rồi mới lạnh nhạt hỏi.
- Ở đâu?
- Trong tủ quần áo.
Cô không biết anh ta bị làm sao, mở tủ thì thấy một cái khay đựng lọ cồn, băng gạc và mấy viên thuốc.
Thế Sơn cởi chiếc áo thun ném xuống đất, da thịt nóng hầm hập như lửa, máu túa ra ướt đẫm miếng gạc vải mà Tiến vừa giúp anh ta băng bó xong.
Kiều Ly sững sờ khi nhìn thấy vết thương nhầy nhụa máu, một lỗ thủng ghê rợn trước ngực Thế Sơn khiến cô toát mồ hôi, hai tay run run đem khay kim loại lạnh lẽo đưa tới.
Thế Sơn mệt mỏi dựa vào giường, cười cười nói.
- Em băng lại đi.
- Tôi không biết.
- Làm đi rồi sẽ biết.
Nhìn cô luống cuống Thế Sơn nhếch môi, nắm lấy bàn tay nhỏ bé đặt lên ngực.
Kiều Ly tròn mắt khi lòng bàn tay chạm phải sức nóng kinh người, cô muốn rút về thì giọng nói trầm khàn êm ái vang lên.
- Nếu em muốn giết tôi, bây giờ là lúc thích hợp nhất.
Mặc dù rất căm ghét người đàn ông này nhưng cô không có can đảm làm điều đó.
Kiều Ly lấy bông gòn nhẹ nhàng chạm lên vết thương, trước hết phải cầm máu nhưng cô không có kinh nghiệm, lóng ngóng làm vết thương chảy nhiều máu hơn.
Trên trán Thế Sơn mồ hôi to tròn lăn từng giọt, anh ta chịu đau rất giỏi, bị cô đụng trúng mấy lần nhưng không hề lên tiếng, đến khi Kiều Ly băng bó xong Thế Sơn cũng mất sức, hai mắt lim dim nhắm nghiền.
Kiều Ly thảng thốt lay nhẹ bả vai, thấy anh ta không động đậy liền giật mình đưa ngón tay lên mũi, hơi thở ấm nóng làm cô hoàn hồn.
Tiến vẫn còn đứng ở trước cửa, thấy Kiều Ly đi ra trên tay dính máu hắn liền giật mình chạy vào phòng rồi hung hăng trở ra vung tay tặng cho cô một cái bạt tai.
- Mẹ kiếp mày làm gì anh Sơn vậy hả?
- Tôi không biết anh ta bị thương.
- Con khốn, cút.
Không cần hắn ta đuổi cô cũng tự đi, cơn đau bỏng rát một bên má chẳng là gì so với những tủi nhục mà cô đang phải chịu đựng, Kiều Ly không rơi một giọt nước mắt nào, lặng lẽ trở lại chỗ mụ Hen.
Căn bếp chật chội bị khói hun trắng xoá, Kiều Ly vừa bước vào đã ho sặc sụa, mụ Hen cầm cái chảo to đặt lên bếp, không thèm nhìn cô nói.
- Gọt hết rổ khoai đó đi, sắp tới giờ cơm rồi.
- Vâng.
Bàn tay trắng nõn bắt đầu chai sạn, từ một cô gái được bảo bọc trong nhung lụa giờ đây Kiều Ly chẳng khác nào một kẻ hầu.
Mụ Hen sai gì cô làm nấy, hết củi nên gọt xong rổ khoai mụ ta bảo Kiều Ly ra sau chẻ củi.
Bạn đang đọc bộ truyện Yêu Thương Tìm Lại tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Yêu Thương Tìm Lại, truyện Yêu Thương Tìm Lại , đọc truyện Yêu Thương Tìm Lại full , Yêu Thương Tìm Lại full , Yêu Thương Tìm Lại chương mới