Từ lúc Kiều Ly tỉnh lại không có thời gian nghỉ ngơi, mụ Hen sai cô làm quần quật, chờ đám người kia ăn xong cô xách nước đổ đầy mấy cái chum rồi ra trước rửa chén.
Bữa trưa của Kiều Ly chỉ có một củ khoai nướng lại phải làm nhiều, cô đói bụng nên chóng mặt, rửa xong đống chén đĩa đó cô mệt lả, nằm tạm trên chiếc giường chật hẹp của mụ Hen nghỉ lưng một lát.
Mụ ta đi đâu không thấy có trong bếp.
Kiều Ly đang đứng giữa hai quyết định, cô chỉ được phép lựa chọn tin tưởng một người, mọi sự sai lầm đều sẽ phải trả giá bằng chính mạng sống của cô.
Những người ở đây toàn những kẻ lòng dạ thâm sâu khó lường, vậy nên cô lựa chọn tin vào pháp luật, cô tin rằng cái xấu sẽ bị trừng trị.
Người chống lưng cho mụ Hen là ai mụ ta không muốn tiết lộ, chỉ dặn cô phải nhanh chóng tìm bằng được chiếc chìa khoá bí mật kia rồi cùng mụ rời khỏi đây.
Cô không tự nhiên mà có thể tiếp cận được Thế Sơn, chẳng hạn như hôm nay anh ta cho gọi thì cô mới được bước vào căn nhà hai tầng, còn không phải bục mặt ở đây chờ đợi.
- Thế Sơn sao rồi?
- Anh ấy đang lên cơn sốt.
Lão Tư trầm ngâm không hỏi gì nữa, Thế Sơn là cánh tay đắc lực của lão ta, nếu không cảnh cáo để đám đàn em thấy thế mà biết điều thì lão cũng không bắn ra phát súng đó.
Những thế lực khác đang rình rập lật đổ lão, nếu Thế Sơn xảy ra chuyện chắc chắn bọn chúng sẽ chớp lấy thời cơ ngay lập tức.
Tiến hiểu rõ tính cách của Thế Sơn, cứ như thế này không phải cách hay, hắn suy nghĩ kĩ càng rồi mới dám nói ra.
- Đại ca, em thấy anh Sơn hình như thích con đàn bà đó thật.
Anh cũng biết tính anh Sơn rồi, càng ép buộc chỉ khiến anh ấy quyết tâm hơn.
- Tao biết.
- Em nghĩ nên để con đàn bà đó bên cạnh anh Sơn một thời gian, đợi anh ấy chán rồi…
- Mày không nghe Thế Sơn nói gì sao, nó có thể giết bất kì người nào tao muốn nhưng con đàn bà đó thì không?
- Anh Sơn chỉ mới gặp đã si mê như vậy, có khi nào bị ả đó bỏ bùa.
Lão Tư lắc đầu, vẻ mặt kiên định quả quyết.
- Thế Sơn không dễ bị dụ, có thể bọn họ đã gặp nhau trước đó rồi.
- Em thấy không giống vậy, lúc bọn em bắt được nó, anh Sơn có vẻ không quan tâm lắm, chỉ khi đưa nó về anh ấy mới có hứng thú.
- Nó là sinh viên thật chứ?
- Dạ, em đã thăm dò tình hình dưới bản rồi.
Bọn nó đến đây thực tập.
Hắn biết lão Tư đang nghĩ tới điều gì, khả năng Kiều Ly là người của băng phái khác cài cắm vào thăm dò là điều không thể nào.
- Dậy đi.
Kiều Ly chỉ định nghỉ lưng một lát nhưng vì mệt quá nên ngủ thiếp đi lúc nào không hay, mụ Hen vỗ vỗ vào mặt cô, bàn tay nhăn nheo gầy gò dính màu gì đó đen sậm.
Kiều Ly bị đau nên tỉnh, đầu vẫn còn choáng váng ngồi dậy.
- Ra sau chẻ củi.
- Tôi đói quá, bà có gì ăn không?
- Có.
Mụ Hen mở cái bọc vải lấy cho cô hai quả trứng gà, Kiều Ly mừng rỡ liền ngồi dậy đi luộc.
Buổi chiều đám đàn ông đi đâu hết không thấy tên nào lảng vảng gần đây.
Cô ăn xong uống hai ngụm nước, chiếc bụng xẹp lép no căng, có sức làm việc tiếp.
Kiều Ly cầm theo cái rìu ra sau chẻ củi, cô bắt chước người đàn ông kia, dựng thanh gỗ ngay ngắn rồi vung xuống, hì hục một lát cũng chẻ được một mớ.
Mặt trời khuất bóng, Kiều Ly lại tiếp tục cùng mụ Hen chuẩn bị bữa tối, lúc này mới nghe tiếng xe máy vang vọng, mụ Hen quay sang hối cô vớt rau ra.
- Có cơm chưa?
- Đợi tí.
Kiều Ly lén nhìn người đàn ông vừa ló đầu vào hỏi, ánh mắt như chất chứa hàng ngàn điều muốn nói.
Thấy mụ Hen chạy đi lấy thứ gì đó, cô thấp thỏm đứng dậy.
Thẹo cũng khẩn trương nhìn quanh.
- Tối nay bất kể lúc nào cô ra ngoài được thì đến sau lán trại cuối cùng gõ vào cửa bốn nhịp.
- Vâng.
Hai người không có quá nhiều thời gian để nói chuyện, mụ Hen xách theo mấy quả chuối còn xanh chạy vào, cầm hai hộp cơm đã múc ra sẵn đưa cho Thẹo.
Lát sau tiếng nói chuyện râm ran, đám đàn ông kia đã trở về, mụ Hen lại bảo cô ăn thử trước rồi bọn chúng mới mang hết xoong chảo đi.
Trên bếp đang bắt một nồi cháo, Kiều Ly tưởng mụ Hen nấu để ăn nhưng khi Tiến xuất hiện cô mới biết là nấu cho người đàn ông kia.
Thế Sơn bị sốt mê man đến chiều mới tỉnh, chuyện tối qua anh ta bị lão Tư bắn mọi người ở đây đều đã biết nhưng không ai hó hé gì.
Bọn chúng thấy Kiều Ly chỉ trêu đùa ngoài miệng cho vui, trừ phi có lệnh của lão Tư bọn chúng mới dám động vào.
Quần quật cả ngày quần áo trên người Kiều Ly đầy mùi mồ hôi, cô muốn đi tắm nhưng phải đợi đến tối mụ Hen mới dẫn cô đi.
Con dao Kiều Ly bọc lại giấu trong lưng quần, làm gì cô cũng cầm theo thủ sẵn bên người.
Bóng tối xâm chiếm mặt đất, căn bếp chật chội chỉ có một ngọn đèn dầu leo lét, mụ Hen từ bên ngoài cầm theo mấy quả trứng gà đi vào, thấy Kiều Ly đang vét cơm cháy chép miệng bảo.
- Lấy trứng nấu cháo mà ăn.
- Vâng.
Mụ ta ngồi xuống giường, trầm ngâm một lát như đang suy nghĩ gì đó rồi nói.
- Cậu ta không tìm cô sao?
- Không có.
- Phải làm gì đó đi.
- Để ngày mai được không, hôm nay trong người tôi không khoẻ.
- Cô bị làm sao?
- Tôi tới tháng.
Kiều Ly giờ vờ cặm cụi lấy gạo đi vo nên mụ Hen không thấy được vẻ mặt gượng gạo nói dối của cô.
Tối nay cô phải đi gặp người đàn ông kia để biết mình nên làm gì đối phó với đám tội phạm này.
Mụ Hen tưởng Kiều Ly tới tháng thật nên tìm cho cô một tấm vải mỏng, ở đây không có phụ nữ nên chẳng có băng vệ sinh, muốn mua phải xuống dưới bản.
Phía sau có một giếng nước, mụ Hen dẫn cô ra đó để tắm.
Trời tối đen như mực, tiếng côn trùng kêu vang khiến Kiều Ly lạnh người, chẳng có gì che đậy nên cô không biết phải tắm như thế nào.
Mụ Hen thấy cô lề mề liền giục.
- Xách thùng nước qua bụi cây bên kia tắm, nhanh lên kẻo bọn nó mò đến.
Nước ở đây rất lạnh, Kiều Ly không cởi q uần áo, cứ thế xối xuống, mới một gáo cả người như muốn đông đá.
Bạn đang đọc bộ truyện Yêu Thương Tìm Lại tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Yêu Thương Tìm Lại, truyện Yêu Thương Tìm Lại , đọc truyện Yêu Thương Tìm Lại full , Yêu Thương Tìm Lại full , Yêu Thương Tìm Lại chương mới