Chiếc xe lại tiếp tục băng rừng, qua khỏi con dốc chênh vênh, một con đường mòn dài ngoằn dần mở ra, Thế Sơn nhìn sang cô gái bên cạnh, ánh mắt bị hấp dẫn bởi một thứ lấp lánh trên cổ cô, biểu cảm ngay lập tức ngưng trệ.
Lúc này, nhóm sinh viên được chia thành từng tốp nhỏ đang khẩn trương tìm kiếm Kiều Ly.
Lễ tân nói cô hỏi đường lên phía trên dốc rồi đi từ lúc trưa, cô Dương nghe xong rất tức giận, đã căn dặn rất kĩ không được tự ý tách lẻ nhưng sinh viên này vẫn đi ra ngoài mà không xin phép.
Sở dĩ không ai biết Mỹ Hạnh đi chung với Kiều Ly là vì lúc gần xuống chỗ lễ tân cô ta liền giả vờ chạy về phòng thoa kem chống nắng, còn Kiều Ly thì ra trước đứng đợi.
Ở đây lại không có camera, muốn xem lại tường tận sự việc là điều không thể, vậy nên Mỹ Hạnh mới không biết xấu hổ mà trách móc bạn mình.
- Kiều Ly, cậu nghe điện thoại đi.
Sao lại tự ý ra ngoài vậy chứ?
- Cậu ấy và cậu thân nhau như vậy hai người không rủ đi chung sao?
- Tớ đau bụng nên xuống tầng dưới xin đi nhờ nhà vệ sinh, lúc về phòng thì không thấy Kiều Ly đâu.
- Cô Dương, chúng ta có nên gọi cho người nhà cậu ấy không ạ?
- Tiếp tục tìm đi.
Mỹ Hạnh đi chung với cô Dương và hai bạn học khác, bọn họ đang đi đến gần con dốc mà Kiều Ly bị đẩy xuống.
Cô ta khẩn trương, hai tay giấu trong túi áo khoác đổ đầy mồ hôi, vẻ mặt lấm lét thử chạy lại đó xem Kiều Ly đã ngất hay chưa.
Đám cỏ dưới chân Mỹ Hạnh bị ngã rạp chứng tỏ Kiều Ly đã cố leo lên.
Cô ta dáo dác nhìn quanh, lồ ng ngực phập phồng sợ hãi, tim đập như muốn rớt ra ngoài.
Kiều Ly đã leo lên được rồi, có khi nào trong lúc mọi người chia nhau ra tìm kiếm cô đã về khách sạn rồi không.
Tiếng chuông điện thoại bất ngờ vang lên khiến Mỹ Hạnh mặt cắt không còn một giọt máu, tay chân bủn rủn, dáng vẻ sợ sệt như nhìn thấy ma.
Cô Dương đang nghe điện thoại, Mỹ Hạnh quan sát không bỏ lỡ một chi tiết nào, khi nghe nhắc đến vụ sinh viên mất tích cô ta mới thở phào nhẹ nhõm vì vẫn chưa tìm thấy Kiều Ly.
Mỹ Hạnh bị doạ cho cạn kiệt tinh thần ngồi thụp xuống, cách đó nửa mét có một dấu giày in trên nền đất ẩm đập vào mắt cô ta, nhìn thoáng qua có thể ước chừng được đây là giày của nam.
Mỹ Hạnh lén lút nhích tới đó rồi dùng chân xoá đi.
- Bên đó có không?
- Không ạ.
- Chúng ta qua bên kia tìm.
- Dạ.
Công cuộc tìm kiếm nữ sinh viên mất tích một cách bí ẩn diễn ra đến tận chập tối, có sự giúp đỡ của chính quyền địa phương nhưng vẫn không tìm thấy một manh mối nào, ai cũng hoang mang và lo lắng, nhất là cô Dương người có trách nhiệm dẫn đoàn không tránh khỏi bị ảnh hưởng.
Bạn đang đọc bộ truyện Yêu Thương Tìm Lại tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Yêu Thương Tìm Lại, truyện Yêu Thương Tìm Lại , đọc truyện Yêu Thương Tìm Lại full , Yêu Thương Tìm Lại full , Yêu Thương Tìm Lại chương mới