Mùi đàn hương yếu ớt tràn đầy trong chính điện, hơi khói nhẹ nhàng vờn quanh đỉnh lư, vừa trầm mặc vừa yên tĩnh.
Một người ngồi an tĩnh phía trước, Tiêu Chiến từ bên án thư chậm rãi ngẩng đầu lên, nhàn nhạt mở miệng, "Thế nào?"
"Như Vương gia đã đoán, hôm qua Nhị công tử và phó tướng Lưu lại cùng nhau đến thanh lâu."
Tiêu Chiến suy tư một lát mới mở miệng, "Có kinh động đến người bên trong không?"
"Không có, thuộc hạ làm theo lời dặn của Vương gia, chỉ đứng bên ngoài nhìn."
"Được, phái người để ý một chút, bên trong có không biết bao nhiêu ánh mắt,
từng tùy tiện đi vào." Tiêu Chiến gấp sách lại, "Phồn Tinh, giúp bổn
vương chuẩn bị xe ngựa, lập tức tiến cung."
"Vâng."
"Hoàng Thượng."
Đã quen với việc người kia thường xuyên lui đến, Hoàng Đế phất tay cho đám tùy tùng lui ra, hướng người kia nói, "Huynh trưởng, có chuyện gì?"
"Tiêu Ý hôm qua lại đến Phù Nguyệt lâu." Tiêu Chiến không khách khí ngồi
xuống bên cạnh gã, "Nếu ta đoán không sai thì Tiêu Ý vào mùng một mỗi
tháng đều sẽ đến Phù Nguyệt lâu một chuyến."
"Suy đoán?"
"E là trong lâu có vấn đề nên không phái người tìm hiểu sâu."
Hoàng Đế khẽ vuốt cằm nói, "Nếu trong Phù Nguyệt lâu có vấn đề thì Tiêu Ý và phó tướng Lưu ắt không thoát khỏi liên quan."
Tiêu Chiến nghe vậy trầm mặc trong giây lát, một đạo âm thanh nhàn nhạt rơi
vào tai, "Sao vậy? Không nỡ lòng quân phát bất vị thân?"
"Hoàng
Thượng, người chớ có chế nhạo ta." Tiêu Chiến liếc mắt nhìn hắn, cụp mắt nói, "Ta chỉ là không hiểu vì sao ngươi lại làm như vậy."
"Huynh trưởng, lúc trước ta đã từng nói, ngoại bang đã để mắt đên ngươi."
Hoàng Đế khẽ thở dài một hơi, "Thế nhân đều biết Thần Vương là phụ tá
đắc lực của trẫm."
"Gần đây ta và Nhị đệ xảy ra bất hòa, cho nên
ngươi cho rằng bọn họ sẽ liên thủ với Nhị đệ đối phó ta?" Mắt sắc Tiêu
Chiến bỗng nhiên chìm dần xuống, tiếp tục mở miệng, "Với tính tình của
hắn thì cứ coi như là hắn hận ta thì hắn cũng sẽ không thông đồng, lén
lút qua lại với ngoại bang."
"Cũng không hẳn." Hoàng Đế lắc đầu,
"Ngươi nghe trẫm nói, bản vẽ kho vũ khí gần đây là do hội của phó tướng
Lưu chế tác và bảo quản, một tháng trước trẫm phái người đi lấy thì phát hiện ra thiếu mất một bản, ngươi nói xem, bản bị thiếu là bản nào?"
Tiêu Chiến cũng không hiểu lắc đầu.
"Là bản vẽ xe pháo. Lúc ấy trẫm thấy ngươi có hứng thú với cung tiễn nên
phái Lưu công công đi đến kho binh khí tìm bản vẽ chế một bộ cung tặng
cho ngươi, kết quả khi Lưu công công trở về nói với trẫm bản vẽ xe pháo
đã biến mất."
"Tìm kĩ chưa?"
"Toàn bộ ngăn tủ đó chỉ có bản vẽ cung tiễn và bản vẽ xe pháo."
Tiêu Chiến cau mày, "Là phó tướng Lưu?"
"Hôm đó phó tướng Lưu trùng hợp lại không ở trong cung, sau đó trẫm cũng đã
từng tra hỏi nhưng không có kết quả." Hoàng Đế ngừng lại một chút, "Bởi
vì chuyện này quá mức kì lạ nên rất khó để đưa ra kết luận, vì vậy trẫm
trước nay đều chưa từng nói với ngươi."
Tiêu Trán hơi đưa tay sờ
trán, trầm giọng nói, "Từ sau chuyện này ngươi liền cho người theo dõi
nhất cử nhất động của phó tướng Lưu và nhị đệ của ta, sau khi thấy bọn
họ thường xuyên ra vào Phù Nguyệt lâu mới bắt đầu động tay."
"Vẫn là ngươi hiểu ta, huynh trưởng." Đầu ngón tay Hoàng Đế khẽ gõ mặt bàn,
"Phó tướng Lưu trộm bản vẽ đi thì khả năng lớn nhất chính là..."
Tiêu Chiến xác nhận, "Sao chép."
"Không sai, xe pháo lớn như vậy chế tạo vô cùng phiền phức, nếu như phó tướng
Lưu và bên ngoại bang thật sự có liên hệ thì tất nhiên hắn sẽ sao chép
nó đưa cho mật thám của ngoại bang."
Mi tâm Tiêu Chiến nhảy lên một cái, "Có lẽ vì chuyện này mà hôm qua hắn mới không đến thanh lâu."
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!